Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2013 by Lý Tưởng Người Việt
tg004

Các giới chức giáo hội Công giáo La mã hôm nay loan báo Đức Giáo hoàng Phanxicô đã chấp thuận việc phong thánh cho vị giáo hoàng người Ba Lan qua đời cách nay 8 năm.

Đức Giáo hoàng cũng quyết định phong thánh cho ĐứcGiáo hoàng Gioan XXIII, là người đã lãnh đạo giáo hội trong thời gian tái tổ chức kéo dài 5 năm cho tới năm 1963.

Đức Giáo hoàng Gioan Phao Lồ Đệ nhị được rất nhiều người quí mến trong 27 năm làm người lãnh đạo giáo hội.

Một thông cáo của Vatican nói rằng "tình thương của Ngài đối với giới trẻ đã làm cho Ngài lập ra Ngày Thanh niên Thế giới."

Ngài cũng được ghi công cho việc khuyến khích sự đối thoại với đại diện của các tôn giáo khác, kể cả Do thái giáo.

Vatican tán dương cố Giáo hoàng Gioan XXIII là người "khiêm tốn và dũng cảm." Trong thời thế chiến thứ hai, Ngài đã đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong việc giúp đưa tin của tù binh chiến tranh tới gia đình của họ.

Tòa Thánh chưa cho biết  ngày phong thánh cho hai vị đức giáo hoàng, nhưng có tin nói rằng các buổi lễ có thể được tổ chức trước cuối năm nay.
by Lý Tưởng Người Việt
tg003

Liên hiệp Phi châu đã tạm thu hồi tư cách hội viên của Ai Cập để đáp lại việc Tổng thống Mohamed Morsi bị lật đổ.

Hội đồng Hòa bình và An ninh của Liên hiệp Phi châu quyết định như vậy trong cuộc họp ngày hôm nay ở thủ đô của Ethiopia.

Trong một tin nhắm Twitter, liên minh này cho biết họ phản ứng trước "vụ lật đổ vị tổng thống được bầu lên một cách dân chủ ở Ai Cập." Liên minh gồm 54 nước hội viên cho biết họ sẽ phái một phái đoàn tới Ai Cập để "làm việc cho mục tiêu vãn hồi trật tự hiến chính."

Trước đây Liên hiệp Phi châu đã thu hồi tư cách hội viên của những nước xảy ra đảo chánh, trong đó có Madagascar, Guinea-Bissau và Cộng hòa Trung Phi.
by Lý Tưởng Người Việt
tg002

Các giới chức tiểu bang California cho biết hơn 20 người bị thương tối thứ năm khi một màn trình diễn pháo bông ở gần Los Angeles bị trục trặc.

Cảnh sát cho biết gần 10.000 người tụ tập ở khu Simi Valley ở ngoại ô Los Angeles để xem pháo bông. Nhưng sau khi màn trình diễn bắt đầu được khoảng 2 phút các quả pháo đã phát nổ gần mặt đất.

Những người mục kích nói rằng nhiều người bị thương vì mảnh vỡ của những quả pháo rơi như mưa.

Một số người bị thương được đưa vào bệnh viện gần đó trong lúc những người khác được chữa trị tại chỗ.

Các giới chức sở cứu hỏa đang điều tra nguyên do tai nạn.
by Lý Tưởng Người Việt
tg001

Mai Vân - Cảnh sát chống bạo động đã được triển khai rầm rộ để đi tuần tra khắp nơi vào hôm nay, 05/07/2013 tại thành phố Urumqi, thủ phủ vùng Tân Cương. Mục tiêu là để đề phòng mọi sự cố nhân kỷ niệm lần thứ tư vụ bạo động giữa ngưòi Duy Ngô Nhĩ và người Hán vào năm 2009. Mối lo ngại lại càng lớn sau các sự cố đẫm máu xẩy ra vào tuần trước.

Theo tờ Hoàn cầu Thời báo, lực lượng cảnh sát được triển khai ở quy mô 'rầm rộ nhất từ năm 2009' : Cảnh sát tuần tra với đầy đủ vũ khí, lá chắn chống đạn, hay cho đậu xe canh giữ tất cả các ngã tư lớn của thành phố.

Từ năm 2009 đến nay, an ninh luôn luôn được tăng cường khi gần đến ngày 05/07, nhưng năm nay chính quyền Tân Cương đặc biệt đề cao cảnh giác sau vụ bạo động  tuần qua đã làm 35 người thiệt mạng : Sáng sớm thứ Tư 26/06, khi một toán người Duy Ngô Nhĩ đã dùng dao tấn công vào hai đồn cảnh và một trụ sở chính quyền ở Lukqun, làm 24 người thiệt mạng. Về phía những người tấn công, đã có 11 người bị hạ sát.

Thông tín viên RFI tại Trung Quốc, Stéphane Lagarde, cho biết thêm về việc tăng cường an ninh như sau :

"Những ai mang dao trên người phải báo ngay với lực lượng an ninh". Tnông báo kiểu này thường xuyên được nghe thấy trong các toa xe lửa, nhà ga, các nơi công cộng ở Tân Cương. Càng gần đến ngày kỷ niệm vụ bạo động 2009, các biện pháp kiểm soát càng gia tăng.

Tại Urumqi, cảnh sát trang bị vũ khí và lục lượng bán quân sự tuần tra 24 trên 24 tiếng đồng hồ. Họ khám soát nhà cửa của những người tình nghi hoạt động ly khai và khủng bố, trong lúc dưới các rặng cây, công an mặc thường phục, và cảnh sát liên tục giám sát các quảng trường, đường phố.

Việc tăng cường an ninh nghiêm ngặt này dĩ nhiên ảnh hưởng đến ngành du lịch : Một công ty du lịch Bắc Kinh cho biết là vì an ninh của du khách, công ty đã phải tạm ngưng các chuyến đi Tân Cương.

Chế độ kiểm soát trên các mạng xã hội, điện thoại di động cũng được tăng cường nghiêm ngặt : 7 người đã bị bắt vì bị cho là đã phao tin 'thất thiệt' trên mạng xã hội và qua tin nhắn."

Xin nhắc lại là vào ngày 05/07 năm 2009, hàng ngàn nguời Duy Ngô Nhĩ đã xuống đường ở Urumqi, đập phá cửa hiệu, tấn công vào người Hán. Bạo động đã làm 197 người chết, nạn nhân phần đông là người Hán, theo số liệu chính thức. Người Hán đã phản công những ngày sau đó.

Theo giới quan sát, hàng triệu người Hán đến Tân Cương trong những thập niên qua, nắm quyền kiểm soát kinh tế, và dĩ nhiên thống lĩnh trên mặt chính trị và cả mặt văn hóa, gây phẫn uất trong cộng đồng người Duy Ngô Nhĩ theo đạo Hồi.
by Lý Tưởng Người Việt
paradenav

Trọng Nghĩa - Bắt đầu từ hôm nay, 05/07/2013 và kéo dài cho đến ngày 12/07, khoảng ba chục chiến hạm, tàu tiếp liệu, phi cơ, trực thăng của Nga và Trung Quốc đã khởi động một cuộc tập trận hải quân hỗn hợp tại vùng Biển Nhật Bản. Trong những ngày qua, truyền thông Trung Quốc không ngừng phô trương quy mô được cho là lớn chưa từng thấy của một cuộc thao diễn hải quân giữa Trung Quốc với một nước ngoài. Bắc Kinh xem đây là biểu hiện quan hệ thân thiện trở lại với Nga.

Theo ghi nhận của hãng tin Mỹ AP, tính ra cuộc tập trận huy động 18 chiếc tàu nổi, một chiếc tàu ngầm, ba phi cơ, năm máy bay trực thăng cất cánh từ trên tàu, và hai đơn vị biệt kích. Riêng Hải quân Trung Quốc đóng góp bốn khu trục hạm, hai tàu hộ tống trang bị tên lửa được điều khiển thế hệ mới nhất, và một tàu hậu cần.

Là bạn hàng mua vũ khí của Nga từ rất lâu, nhưng chỉ trong một thập kỷ gần đây, quân đội Trung Quốc mới bắt đầu những cuộc thao diễn quân sự chung với Nga, đặc biệt trong khuôn khổ Tổ chức Hợp tác Thượng Hải mà Nga và Trung Quốc là hai nước đầu tầu.

Giới quan sát ghi nhận là cuộc tập trận Nga-Trung được mở ra một cách rầm rộ vào lúc Bắc Kinh ngày càng gây căng thẳng với Tokyo trong hồ sơ tranh chấp chủ quyền trên quần đảo Senkaku/Điếu Ngư ngoài Biển Hoa Đông, trong lúc giữa Nga và Nhật cũng có bất hòa về chủ quyền trên quần đảo Kuril.

Tuy nhiên, Bắc Kinh đã cho rằng sự kiện này "chỉ là một trong những cuộc thao diễn quân sự thường kỳ giữa Trung Quốc và Nga trong khuôn khổ quan hệ đối tác chiến lược toàn diện giữa hai nước". Tư lệnh Hải Quân Trung Quốc cho rằng đợt thao diễn mang tên là "Phối hợp trên biển 2013" (Joint Sea 2013) thể hiện sự "định chế hóa và bình thường hóa các cuộc tập trận trên biển hỗn hợp Nga Trung".

Tờ Nhân dân Nhật báo, cơ quan ngôn luận của đảng Cọng sản Trung Quốc còn lên tiếng bác bỏ các « lập luận cho rằng cuộc tập trận mang ý nghĩa biểu tượng cho việc bảo vệ chủ quyền (của Trung Quốc) trên các đảo trong khu vực, và nhằm phản ứng chống lại liên minh Mỹ-Nhật ».
Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013 by Lý Tưởng Người Việt
Em ghét nhất là mùa hè, cứ đến hè người em lúc nào cũng mướt mát mồ hôi, có khi chỉ cần đạp xe đến trường mà mồ hôi túa ra ướt hết áo đồng phục. Vì vậy mà cơ thể lúc nào cũng có mùi mồ hôi dầu hết sức khó chịu.

Trong 3 chị em, mỗi mình em được thừa hưởng gen hôi nách của bố. Đến là khổ! Áo trắng đồng phục lúc nào cũng có vết ố vàng ở nách, mùi hôi nhiều khi xộc lên, mình còn không chịu được huống chi là người đối diện.

Vì vậy mà suốt những ngày tháng cấp 3, em rất tự ti về bản thân mình. Lúc nào đứng nói chuyện với các bạn nam trong lớp em cũng khép nép, sợ hãi và lo lắng, lỡ có ai đó ngửi được mùi hôi từ người mình thì sao???

Em thấy khổ sở vì căn bệnh đó lắm. Càng sợ, em càng dùng nhiều lăn nách để che đi mùi hôi. Càng dùng nhiều mùi hương giả tạo đó, cơ thể em càng có mùi dữ hơn…

Cho đến khi em lên đại học. Ở ký túc xá, bạn bè coi nhau như gia đình. Em thổ lộ căn bệnh nan y của mình thì được các chị em tận tình khuyên bảo và chữa trị. Quả nhiên, làm theo lời các chị em, em đã khỏi được bệnh.

benh hoi nach 2
Nhờ lá mướp đắng, em đã chữa khỏi bệnh hôi nách. Ảnh minh họa
Đầu tiên là em phải điều chỉnh chế độ ăn uống. Những thức ăn nặng mùi như hành tỏi là phải tránh xa. Ăn nhiều rau cải, trái cây và đặc biệt là phải uống nhiều nước để quá trình trao đổi chất diễn ra tốt hơn.

Tiếp đến là việc quần áo em mặc phải rộng rãi, vải quần áo thấm hút mồ hôi tốt. Vùng nách thường xuyên được cạo lông nách sạch.

Thần dược chữa bệnh của em chính là lá cây mướp đắng. Quả mướp đắng thì rất gần gũi với mọi người, mùa hè ăn vào rất mát. Tuy vậy, ít người biết được công dụng chữa hôi nách đặc biệt của lá mướp đắng.

Lá mướp đắng rửa sạch, giã nhuyễn, sau đó chắt lấy nước. Mỗi ngày bôi nước lá cây này khoảng 5 đến 6 lần, đảm bảo sau 1 tuần là có thể thấy được tác dụng, mùi hôi nách giảm bớt được tới 70%.

Kiên trì áp dụng, dần dần mùi hôi nách biến mất gần như hoàn toàn. Cộng với việc em để ý kiêng khem không ăn các chất có mùi, thường xuyên uống nước, giữ cơ thể sạch sẽ đã giúp mùi cơ thể của em cũng đỡ hơn luôn.

Sau quá trình chữa bệnh kiên trì cả mấy tháng trời, giờ em tự tin hơn rất nhiều. Giữa mùa hè, đi bên cạnh các bạn nam em cũng không còn sợ sệt như trước nữa. Mọi người có thể thử cách này nhé!

  • Lê Thúy Loan (Khoa Địa lý, Đại học Sư Phạm Hà Nội)
by Lý Tưởng Người Việt
CAUHOIMấy ngày nay, đọc tin về cuộc vận động biểu tình chống Tổng thống Ai Cập Morsi, chủ trương Hồi giáo cực đoan của người dân Ai Cập, rồi nhìn về quê nhà Việt Nam, trong lòng cảm thấy ngậm ngùi.

Trong khi người dân Ai Cập không tiếc thân, đứng lên tranh đấu, đòi hỏi cho được một chánh quyền thật sự dân chủ, biết lắng nghe nguyện vọng của người dân thì đồng bào của tôi chịu biết bao khốn khó, đè nén, áp bức, bất công của bạo quyền cọng sản mà vẫn lầm lủi nhận chịu, thiệt là đau xót!

Vẫn biết rằngAi Cập, tuy độc tài, nhưng vẫn còn chỗ cho các tổ chức sinh hoạt dân sự và các nhóm đối lập yếu ớt chớ không phải độc tài toàn trị có hệ thống như bạo quyền cọng sản xã nghĩa nên người dân Ai Cập dễ huy động lực lượng để chống đối. Nhưng đâu có lẽ vì thế mà dân tộc Việt Nam mãi mãi cúi đầu tuân phục bọn cọng sản giặc hồ phản nước hại dân?!

Trong niềm tin về sức mạnh Dân tộc với truyền thống kiên cường chống ngoại xâm, thử nhìn lại những cố gắng gần đây của tuổi trẻ Việt Nam trên bước đường tranh đấu vì Tự do - Dân chủ.

Năm 2010, bộ ba kiện tướng Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương khởi phát phong trào đình công ở Vĩnh Bình. Ngoài mặt, cuộc đình công là đòi quyền lợi công nhân: Lương bổng và điều kiện làm việc. Đàng sau là chủ đề về Quyền Công Đoàn Độc lập tức là Quyền Tự do Nghiệp đoàn.

Có một chi tiết ít người biết: Ngay trước pháp đình bạo quyền cs, khi tên chánh án vừa đọc xong bản án, cả ba chiến sĩ chống cọng đồng hô vang: Đả đão đảng cọng sản.

Nhắc lại chi tiết nầy là để nhấn mạnh rằng: Đàng sau các hành động tranh đấu công khai vẫn ẩn tàng mục tiêu tối hậu: Đánh đổ độc tài cọng sản. " Đả đão là đánh đổ. "

Mùa hè năm 2011, khởi phát 11 cuộc biểu tình trên hai đầu Đất nước, Hà Nội – Saigon, Khẩu hiệu và biểu ngữ mang chủ đề chống tàu khựa xâm lăng: Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam.

Nhưng đàng sau là lời ca Việt Khang: " Việt Nam Tôi Đâu?" Ai đem bán cho tàu? Đó là hàm ý: Đả đão Việt gian cọng sản bán nước!

Chấn động là ngày 16 tháng 5 năm 2013, trước pháp đình bạo quyền cs, hai thanh niên nam, nữ Việt Nam ngạo nghễ cất cao lời nói:



" Tôi trước sau vẫn là người yêu nước, yêu dân tộc tôi.

Tôi chỉ chống đảng csvn mà chống đảng thì không có tội"

( Lời Đinh Nguyên Kha )



Cô gái nhỏ Nguyễn Phương Uyên lấy máu hòa nước viết nên lời nguyền:



" Đi, chết đi đảng csvn bán nước "

" Tàu khựa, cút khỏi biển Đông "



Đây là lần đầu tiên, công khai trước mặt bọn đầu trâu, mặt ngựa cs, tuổi trẻ VN biểu lộ ý chí chống đảng việt gian cọng sản bán nước.



Nhớ lại trước biến cố phiên tòa Long An kể trên ít lâu, khoản hè 2012, khi cuộc biểu tình mùa hè thất bại, lưu lạc trên Net hai bài viết: " Tuổi trẻ VN hèn hạ!" và " Thế hệ trẻ VN, thế hệ cúi đầu ."

Tôi vừa thương vừa giận, viết đôi lời nhắn gởi:



Người Việt-Nam Không Bao Giờ Hèn Hạ

Không phải người Việt Nam hèn hạ Người Việt Nam văn hiến bốn ngàn năm Suốt dọc chiều dài lịch sử sống theo truyền thống Nhân Nghĩa của giống giồng Lạc Việt văn minh Chỉ mới non 70 năm nay, kể từ ngày Thằng già tám keo hồ ngu si, dốt nát, lưu manh Cõng tà thuyết mác xít duy vật, dao lê tàn ác Tròng lên đầu lên cổ dân Việt, phủ trùm đất nước Mác lê khùng điên, búa liềm cọng sản tà ác Tàn hại đất nước, hủy hoại truyền thống tổ tiên Du các thế hệ trẻ Việt Nam vào con đường u mê Sống vô cảm với đồng loại và chụp giựt tranh sống Đó là TỘI ÁC do già hồ và đồng bọn gây ra DÂN TỘC VIỆT BẢN CHẤT KHÔNG BAO GIỜ HÈN HẠ Khóc nhục, rên hèn, van yếu đuối, phải đứng lên tự cứu Một mai, toàn dân vùng lên, diệt xong loài lang sói cọng sản Ta cùng nhau xây dựng lại Truyền thống Nhân Nghĩa nếp nhà

Tuổi trẻ Việt Nam không bao giờ khiếp nhược





Truyền thống Việt Nam vẫn có câu: Thanh niên là rường cột Quốc gia. Là người chủ tương lai của Đất nước.

Vận nước nằm trong tay giới trẻ:



" Thanh niên ơi!

Hồn thiêng núi sông đợi chờ

Nơi tay ta toàn dân ngóng trông từng giờ

Mang máu anh hùng, ta đừng làm nhơ máu anh hùng

Trai Đất Việt, thề làm đèn sáng thế giới soi chung "





Nguyễn Nhơn
by Lý Tưởng Người Việt
DSC00443
 
 alt
 
Bay cao nhé cờ Vàng Tổ quốc
Về với quê hương
về với quê hương
 
Bay cao nhé chiều dài lịch sử
Hãy cùng ta tìm lại ngôi trường
Đứng bên nhau đoàn Quốc Gia Nghĩa Tử
Năm mươi năm trao nỗi nhớ thương
 
Nếu có thấy mắt ai nhòa đẫm lệ
Xin hiểu rằng dấu chỉ của tình yêu
Có bao giờ cuộc đời vui như thế
Cờ Vàng tung bay trên khắp phố phường
 
Phải chăng đây lần đầu ta gặp
Mà tưởng như hoài niệm lẫn tương phùng
Nghe giọng cười hòa trong tiếng nấc
Nghẹn ngào sao giữa nắng ngày hè
 
Hãy hứa cùng nhau chung một ngày về
Tô thă'm lại giang sơn gấm vóc
Xin nắm ta giữ vững lời thề
Đoàn con yêu Quốc Gia Nghĩa Tử
 
phamvanduc
 
Wesminter, California 
Tượng Đài Chiê'n si~ Việt My~ 
ĐH/QGNT/50 năm thành lập QGNT
(21,22,23-6-2013)
by Lý Tưởng Người Việt
DSC00432
Cựu Giáo sư và Học sinh QGNT trước tượng đài Chiến sĩ Việt My~,
 Wesminter, California (Đại hội Quốc Gia Nghĩa Tử 2013),
ngày 21,22,23 tháng 6 năm 2013, ky? niệm 50 năm QGNT.
(photo by Duc Pham) .
 
DSC00448
Rước cờ về hội trường, chuẩn bị khai mạc Đại hội QGNT2013,
ky? niệm 50 năm thành lập trường QGNT Saigon (1963-2013).
(photo by Duc Pham) .
 
DSC00037
Nu sinh QGNT Da Nang, ta.i DH/QGNT 2013 (21,22,23-6) , Nam California (photo by Nguyen The Thang) .
 
Anh chưa bao giờ ra Đà Nẵng
May mà gặp nhau ở Cali
Trời mây xanh và có nắng
Dưới chân tươ.ng đài 
em lệ thắm bờ mi
 
Một chút nhớ về trường cũ
Ky? niệm buổi phân ly
Xin mãi khắc ghi
Những ngày Đại hội (*)
 
Hôm nay gặp mặt
Bạn hữu thầy cô
Đứng dưới bóng cờ
Tấm lòng son sắc
 
Mai chia tay đi về muôn ngả
Vẫn giữ lòng một mẫu số chung
Nhớ buổi quân đi điệp điệp trùng trùng
Cha hy sinh
Mình Quốc Gia Nghĩa Tử
 
 
phamvanduc
DFW 29-6-2013
 
(*) DH/QGNT2013 (21,22,23-6-2013) Nam California .
by Lý Tưởng Người Việt
Một tàu hải giám Trung Quốc chạy gần tàu tuần duyên Nhật Bản gần quần đảo Senkaku/Điếu Ngư.
Một tàu Trung Cộng chạy gần tàu tuần duyên Nhật Bản, quần đảo Senkaku/Điếu Ngư.
REUTERS/Kyodo/Files
CỬA NGỎ
THÁI BÌNH DƯƠNG.
 
Mất rừng, biển, núi! Kể gì sông!
Việt Cộng làm gì, không biển Đông?
Mất biển, Việt Nam thành lục địa
Tha hồ Tàu Cộng "đại thành công"!
 
Ý Nga.
Canada, 030713. 
 alt
 
THẰNG MÔ CŨNG RỨA!
 
Hào quang sáng chói Hồ tinh
Tối hù lập tức, quang vinh xuống hầm
Tay cầm khố chuối, miệng câm
Việt gian, Việt Cộng: người lầm, kẻ thâm!
 
Ý Nga 030713.
 
user posted image
Cải Cách Ruộng đất ở miền Bắc
 
ĂN DÂU CỘNG, TẰM NHẢ TƠ VÔ SẢN.
 
Anh có viết một thời, bài Yêu Nước
Có một thời anh biết thương Việt Nam
Cũng một thời anh xót người lũ lam
Niềm rung cảm đồng tâm, hoa từng cắm.
*
Tôi chấm điểm Thương Đồng Bào cao lắm!
Thương cung trầm chung biển máu sẻ chia,
Thương san hà: bên này xót bên kia,
Trời đất hỡi! Việt Nam sao thấm thía!
*
Cùng một phía, một thời từng ngắm nghía.
Đường đấu tranh Nẻo Chính từng có anh,
Mái nhà tranh đất Việt, mơ công thành
Mình trở lại cùng dựng xây Đất Tổ.
*
Anh từng biết người Nhà Nam khốn khổ
Anh cũng từng chung tủi hổ. Tại sao
Lại đổi thay, tay nhuộm đỏ, về hầu
Khi Việt Cộng đem tiền ra mua chuộc?
*
Chuốc thuốc độc hại nhân tài, Cộng buộc,
Trói tay người. Bao nghệ sĩ ố hoen
Tài đáng khen gặp Kén Cộng Thấp Hèn,
Ăn Dâu Cộng, tằm nhả Tơ Vô Sản.
*
Người cộng sản cướp, của người tư bản
Đem đức, tài vô sản hóa thành KHÔNG
Một đại đồng toàn Màu Sắc Bất Công
Anh theo Cộng, ta không đồng lý tưởng!
 
Ý Nga, Nguyễn thị Minh 210613.
 
alt
 
THỨ GÌ CÒN SAU CỘNG SẢN HÓA?
 
Chưa Âu hóa, văn hóa Nhà hay thế
Vẫn tràn trề những lễ nghĩa Quê Cha
Thương Mẹ, Cha tô vá mảnh san hà
Nay Cộng hóa đem cả Nhà Hán hóa!
 
Ý Nga.
Calgary, 030713. 
 
 alt
TỔ QUỐC EM.
 
Sáng nắng, chiều mưa, tuần mấy buổi
Đi về cơm áo, chẳng ăn chơi
Người xun xoe của, mừng thêm tuổi
Em tuổi đếm thầm, đã mấy mươi.
 
Sự nghiệp, công danh đều rắc rối
Đường dài, chân gối rối, lưng trời
Tâm đau vẫn hướng về nguồn cội
Đất nước bao giờ dân ấm, vui?
 
Ý Nga, 280709.
 
 
Bút ký Hướng đạo:
MỘT CHÚT VUI
Ý Nga
 
Xe điện đông quá. Tôi chen chân vào chính giữa vì đi đường xa, tránh cảnh vướng víu cho người đi đoạn gần được lên xuống dễ dàng hơn. Tìm được thành ghế để có thể  tựa lưng và trụ được vững vàng, mặc cho xe lúc lắc, nhào tới nhào lui, tôi thong thả lật từng trang sách và đọc một cách mê say, thỉnh thoảng liếc chừng trạm gần đến để chuẩn bị mang găng tay, đội nón và xuống cho kịp.
Đột nhiên tai tôi nghe âm thanh tiếng Việt non nớt giữa rừng người Tây, Âu:
-Chào trưởng!
Tôi định hướng theo âm thanh rồi lách lần tới và thấy 2 thiếu sinh đang đứng giơ 3 ngón tay ngang trán, chân ở tư thế nghiêm chào tôi, tôi đưa 3 ngón chào lại, cũng nghiêm như các em. Chúng lí nhí:
-Dạ trưởng ngồi đi!
Tôi từ chối và xoa đầu chúng, hai đứa cứ nhất định đứng, trong khi chung quanh ai cũng nhìn chúng tôi. Tôi ngượng ngập đùa:
-Hai đứa ngồi đi! Không thôi trưởng xoa cho tóc rối tung lên hết bây giờ. Trưởng chắc chắn trong ba lô hai đứa không có lượt để làm tóc lại đâu mà ham.
Người đàn ông trung niên ngồi đối diện hai đứa nhỏ chợt đứng dậy với giọng nói cương quyết đầy thiện cảm:
-Come on you guy Scouts! Sit down! All!
Ba người chúng tôi cười vang trước khi cám ơn ông ta, rồi cùng ngồi xuống và không hẹn mà cả ba đều bẻn lẻn với những ánh mắt của hơn 15 hành khách trong toa.
Tụi nhỏ đùa:
-Trưởng nhớ cho tụi con điểm nha, tụi con nhường chỗ cho trưởng rồi đó
Tôi khen:
-Các con giỏi đó! Nhưng trưởng dạy nhường chỗ cho người già yếu hay phụ nữ thai nghén và trẻ em nhỏ hơn mình chứ đâu có dạy nhường cho trưởng đâu, trưởng còn mạnh khỏe thì trưởng phải nhường cho các con chứ. (Tụi nhỏ là con của những người quen, tôi vẫn quen gọi chúng là "con" từ khi chúng chưa vào hướng đạo.)
-Nhưng trưởng … già hơn tụi con mà.
-Ừ trưởng già hơn nhưng chưa… yếu
-Trưởng đi làm hở?
-Ừ!
 Ngày nào các con cũng đi xe điện?
-Dạ bữa nay thôi, vì tụi con hẹn gặp cô giáo ở dưới phổ để đi "chun dzô thư dziện" (đi chung vô thư viện)
Những mẫu chuyện cứ thế mà trao đổi, hỏi thăm… thật là vui cho đến khi tụi nhỏ từ giã và dừng ở trạm thư viện.
*
Tôi không đọc tiếp được trang sách nào nữa cả. Mà có trang sách nào sẽ cho tôi niềm vui như hiện tại?
*
Buổi sáng hôm nay nắng vàng rực rỡ và những nhánh thông cũng lao xao vui, như tâm hồn tôi đang nhộn nhịp những nhịp tim vui của một người huynh trưởng, nhìn các em bước vào đời với một lời dạy dỗ đơn giản từ "hôm qua" và câu văn đã bắt trẻ tập viết ở nhà:
-Hướng đạo sinh lễ phép và giúp đỡ mọi người.
-Hướng đạo sinh phải biết nhường nhịn những gì mình có thể, cho những ai cần đến điều đó hơn mình.
Hy vọng rằng khi nhận lời khen hôm nay, chúng sẽ càng ngoan hơn.
 
Quý Trưởng đang tiếp tục đoạn đường Hướng Đạo, xin chia chung niềm vui này với Ý Nga nhé! Chia và để dành cho những ngày lạnh cóng phải chạy tập thể dục với tụi nhỏ trong xứ sở Cây Nước Đá này.
 
Ý Nga – Canada, 8.4.2008.
 
 
LÀM SAO TU?
 
Chúng hút máu người bệnh
(Đã bán để nuôi con)
Chúng hãm hại gái son
Đưa ngoại nhân hành hạ.
 
Chúng báng Phật, bỉ kinh
Buôn bán người thần tình
Còn xấc láo ranh mãnh
Trong thao túng lộng hành.
 
Giữ lòng cho thanh tịnh
Em đọc trang sách thiền
Cả tuần sách chưa hết
Lòng vẫn còn đảo điên.
 
Ý Nga, 140408.
 
 
THƯƠNG NỮ 3
 
Người ăn chơi trác táng
Năm, mười ngàn một đêm
Tôi để dành rối rem
In chưa tròn một cuốn.
 
Người dung dăng, dung dẻ
Việt Nam về, bảo: "Đi!"
Tôi quyết tỵ nạn lỳ
Tự do, về một thể!
 
Người hóa thành mụ xẩm
Xường xám hở đùi, vai
Tôi vẫn nguyên áo dài
Việt Cộng nào dám cấm*
 
Người và tôi khác quá!
 
Ý Nga, 300709.
-------
*Sau 1975 VC cấm nữ sinh mặc áo dài đi học
 
 
DÙNG CHỮ CỦA… TA.
 
Chớ "in ấn", dây dưa qua "vụ việc"
Chữ đừng tô "đỏ", ớn thấu trời xanh
Đừng "phạm trù", đừng "nhất trí" chị, anh
Chữ đúng nghĩa, Việt Nam mình nhiều lắm!
 
Ý Nga, 020809.
 
 image
KG: Quý Độc Giả ở Úc
 
VUI NHƯ LÁ CỎ.
 
Anh nhìn kìa! Lá bay bay!
Hiu hiu gió lạnh; xám mây lam vờn
Cỏ xanh được lá chạm hôn
Mơn man âu yếm, nỉ non trùng phùng .
 
Trở về! Lá, cỏ vui chung
Sắc Không là thế! Mênh mông đất trời
Thu kìa! Anh ạ! Anh ơi!
Chiều đà xế bóng, nghỉ ngơi lá về!
Mùa thu êm ả đến mê
Em đem cảnh đẹp về… Quê đây nè:
Vẽ thêm mộc mạc chiếc ghe
(Không thuyền vượt biển, không xe đỏ cờ
Không câu khẩu hiệu trơ trơ
Không ai vượt chết tìm bờ tự do)
Chỉ thêm một nét thật thơ:
Nắng vàng rực rỡ sáng cờ mới thay
Vẽ đi anh, bài thơ này
Vẽ Thu Nắng Mới, vẽ Ngày Chờ Xuân
Vẽ sao vũ trụ tuần hoàn
Trong thanh bình nhé! Hân hoan dân mình
Vẽ thêm một… chút: em, anh
Tay trong tay, ấy mới… tình! Tình vui!
 
Anh nhìn kìa! Lá rơi rơi…!
 
Lá rơi rơi…
Lá…
Rơi…
Rơi…
 
Ý Nga, 290909.  
__,_._,___
by Lý Tưởng Người Việt
Ba bản tin liên quan đến Bệnh Tiểu Đường cho tất cả mọi người, đặc biệt cho Qúy Vị đang cư ngụ tại Hoa Kỳ, đang được điều trị với sự trợ giúp của Medicare...

A. Medicare: thay đổi giúp giảm chi phí cho các vị cao niên bị bệnh tiểu đường
Bắt đầu từ tháng Bảy năm 2013, Medicare sẽ có những thay đổi lớn về việc cung cấp các vật dụng đo đường-huyết (blood sugar)cho những người cao niên bị bệnh tiểu đường. Các thay đối này sẽ giúp các vị cao niên này tiết kiệm được tiền bạc và thời gian, nhưng cũng có thể gây nhầm lẫn nếu họ không hiểu rõ hệ thống cung cấp mới hoạt động ra sao.
Thật vậy từ 1-7-2013, Medicare sẽ  mở rộng  trên toàn quốc  chương trình đặt mua qua bưu điện (mail order) các vật dụng đo đường-huyết. Chương trình này sẽ giúp Chính phủ giảm bớt một cách đáng kể tiền thanh toán cho các vật dụng trên đây, nhưng đòi hỏi các bệnh nhân phải đặt mua với những nhà cung cấp được Medicare  chỉ định. Thay đối này có mục đích tiết kiệm tiền đóng góp của các người thọ thuế nhưng cũng giảm bớt tiền đồng thanh toán (copays) cho các cao niên bị bệnh tiểu đường. 
Tưởng cũng nên biết là trong năm 2012 đã có hơn phân nửa số 4.2 triệu bệnh nhân tiểu đường có Medicare nguyên gốc (traditional Medicare coverage)  sử dụng hệ thống đặt mua các vật dụng đo đường-huyết qua bưu điện. Tuy bắt đầu từ 1-7-2013 hệ thống đặt mua qua bưu điện sẽ áp dụng cho toàn quốc, nhưng những người có  Medicare vẫn có thể được hưởng giá rẻ giống như khi đặt mua qua bưu điện nếu mua các vật dụng đo đường-huyết tại các tiệm thuốc tham gia Chương trình Medicare. Ông Jonathan Blum, phó giám đốc Chương trình Medicare nói: "Những ai thích được tiếp xúc trực tiếp với dược sĩ có thể có sự lựa chọn này. Chúng tôi muốn duy trì  cả hai lựa chọn".
Đây là sự mở rộng lớn nhất của một phương án thay đổi Medicare mà theo ước tính có thể tiết kiệm, trong thập niên tới,  gần 26 tỉ mỹ kim trên tiền đóng góp của các người thọ thuế nhờ chặn đứng được những phí phạm và gian lận trong ngành sản xuất thiết  bị y khoa.
Các bệnh nhân tiểu đường không phải là những người có Medicare duy nhất bị ảnh hưởng  bởi các thay đối này. Tùy theo nơi sinh sống, các bệnh nhân cần thuê mướn thiết bị oxygen và  giường bệnh viện, hoặc cần dùng xe lăn chạy điện, khung đi bộ hay những dụng cụ khác  cũng sẽ thấy có thay đổi về nhà cung cấp và giá thuê mua giảm bớt bằt đầu từ 1 tháng 7.  Lý  do là  vì  các thí điểm của chương trình gọi là "đấu thầu cạnh tranh"(competitive bidding program) sẽ  tăng  từ 9 khu vực lên tới 100 vào 1-7-2013. Dự trù tới năm 2016 chương trình hạ giảm giá cả của  Medicare sẽ được áp dụng trên toàn quốc.
Theo ông Blum, đề án về tiểu đường được khai triển trên toàn quốc, trứơc tiên vì cần chặn đứng những hành động thiếu đạo đức như việc gửi những vật dụng đo đường-huyết  cho các bệnh nhân tiểu đường khi họ hãy còn đủ dùng  để rổi đòi Medicare thanh toán tổn phí.
Do sự thay đổi trên đây sẽ có cả trăm ngàn người cao niên bị tiểu đường phải đổi nhà cung cấp qua bưu điện (mail order supplier). Hiệp hội Tiểu đường Hoa Kỳ lo ngại là các người này không được thông báo kip thời trước khi họ hết các vật dụng đo đường-huyết, hoặc họ có thể bị áp lực phải đổi sang dùng những máy đo có thương hiệu rẻ tiền hơn.
Bà Krista Mayer, phó giám đốc về chính sách công cộng của hiệp hội nói:  "Thú thật chúng tôi hết sức e ngại. Chúng tôi biết là chính sách này sẽ tiết kiệm tiền cho Medicare giúp củng cố sự vững mạnh cho Medicare. Nhưng mặt khác chúng tôi cũng muốn bảo đảm việc đo đường-huyết của các người thụ hưởng Medicare không bị gián đoạn".
Dưới đây là tóm lược một số  điều qúi bạn cần biết về thay đổi của Medicare bắt đầu từ 1-7-2013 liên quan tới bệnh tiểu đường.
1) Thay đổi ra sao?
Cho tới nay cả  trăm công ty nhận đặt hàng qua bưu điện (mail order companies)) có thể gởi cho Medicare  hoá đơn đòi thanh toán phí tổn cung cấp  giấy thử máu, kim châm và những vật dụng  khác cần thiết cho các  người bị bệnh  tiểu đường để đo và theo dõi đường-huyết của họ. Theo chương trình mới -- sẽ được áp dụng trên toàn quốc từ 1-7-2013 -- thì các bệnh nhân có Medicare chỉ được đặt mua qua bưu điện các thứ trên đây với một trong số 18 công ty  đã ký hợp đồng với chính phủ và chấp nhận sự giám sát chặt  chẽ hơn của nhà nước (thay đổi này không áp dụng cho các bệnh nhân có Medicare Advantage).
Muốn biết danh sách 18 công ty trên đây bạn có thể vào www.medicare.gov/supplier hay gọi 1-800-MEDICARE. Một số công ty hoạt động dưới nhiều tên khác nhau.
2) Nếu các công ty mới không cung cấp thương hiệu (brand) bạn đang dùng thì sao? Trên danh sách của Medicare có ghi tên nhiều công ty khác nhau cung cấp một hỗn hợp những thương hiệu bán chạy nhất  (top selling brands) cùng với những nhãn hiệu  đồng chủng loại (generics) -- và bạn không bắt buộc phải đổi máy đo hiện đang sử dụng. Nhưng bạn vẫn cần phải tìm kiếm hãng nào tốt nhất cho bạn hoặc yêu cầu bác sĩ cấp giấy chứng nhận loại thương hiệu mà bạn cần.
3) Giá cả khác biệt ra sao?
Medicare đã chi trả khoảng $78. cho 100 miếng thử (Test) và kim châm, đủ dùng trong một tháng cho những ai phải đo đường-huyết 3 lần một ngày. Hiển nhiên giá này cao hơn giá mà các công ty bảo hiểm khác thanh toán.  Bắt đầu từ 1-7-2013, tiền hoàn trả bởi Medicare sẽ giảm xuống còn khoảng $22. Khoản tiền đồng thanh toán  (co-pay) của bệnh nhân là 20 phần trăm, cũng  sẽ giảm theo từ khoảng $15. ($78 x 20%) xuống còn dưới $5. ($22 x 20%)
4) Nếu quý vị muốn  mua tại các tiệm thuốc địa phương thì sao?
Bạn phải  hỏi xem họ có nhận Medicare hay không, tức là họ có đồng ý chấp nhận giá mới do Medicare ấn định hay không. Một số tổ hợp cung cấp lớn đã trấn an khách hàng là họ chấp nhận Medicare. Các tiệm thuốc nào không đăng ký với Medicare được phép tính tiền cao hơn giá biểu của Medicare. (theo Medicare: Cost-saving changes coming for diabetics- AP- 06-18-2013)
B. Thuốc trị bệnh tiểu đường loại 2 chỉ cần chích 1 lần mỗi năm
 
DS 030713 YĐến nay, người bị tiểu đường loại 2 vẫn phải tiêm insulin hằng ngày. Mới đây, Giáo sư Douglas Melton thuộc Trường Đại học Harvard (Hoa Kỳ) đã cho công bố một công trình y học của ông và các cộng sự.    Những bệnh nhân bị tiểu đường loại 2 thay vì phải tiêm insulin hằng ngày thì bây giờ 1 năm chỉ cần tiêm 1 lần. Theo giáo sư Douglas Melton, trong quá trình nghiên cứu, ông và các cộng sự đã tìm ra một chất nội tiết, được ông đặt tên là Betatropin. Các thí nghiệm trên chuột đã cho thấy khi được tiêm Betatropin (*), lượng insulin sinh ra từ tuyến tụy tạng của chuột tăng lên gấp 30 lần. Với những bệnh nhân tình nguyện thử thuốc, thoạt đầu họ được tiêm một lượng nhỏ Betatropin. Ba (3) ngày sau đó, kết quả xét nghiệm cho thấy đường huyết của họ vẫn nằm trong mức ổn định.
Giáo sư Melton nói: "Tiếp theo, chúng tôi tăng liều. Suốt 6 ngày kể từ khi tiêm Betatropin, đường huyết vẫn không thay đổi". Tiến thêm một bước, nhóm nghiên cứu tiêm Betatropin với liều lượng cao hơn, và tất cả những bệnh nhân tình nguyện thử nghiệm đều có lượng đường huyết ổn định trong suốt một tháng. Các chuyên gia thuộc Hiệp hội Bệnh Tiểu đường Thế giới, nhận định: "Nếu Betatropin được phép sử dụng cho con người, thì điều đó có nghĩa là bệnh nhân chỉ cần tiêm 1 lần mỗi năm".
Ở những người bị tiểu đường loại 2 – hay còn gọi là bệnh tiểu đường của người lớn, thường xảy ra với những người trên 40 tuổi – các tế bào trong tuyến tụy tạng không sản xuất đủ insulin, một chất nội tiết quan trọng trong việc chuyển đổi đường thành năng lượng. Hệ quả là lượng đường trong máu tăng vọt trong lúc các mô, cơ lại thiếu hẳn chất đường, dẫn đến hiện tượng các vết thương rất khó lành, dễ bị nhiễm trùng như nhiễm trùng da, nhiễm trùng đường tiết niệu do hệ thống miễn dịch đã bị ức chế, mờ mắt khi đường huyết lên cao, nhồi máu cơ tim, đột quị, xơ vỡ động mạch vành, lao phổi, suy thận, đau ở các đầu ngón chân rồi lan dần lên gây hoại tử.
Việc điều trị tiểu đường loại 2 cho đến nay là tập thể dục, ăn theo một cách thức nghiêm ngặt kết hợp với thuốc uống hoặc nếu bệnh nghiêm trọng chích insulin mỗi ngày với liều lượng tùy theo hàm lượng đường trong máu.
(*) Chất nội tiết (hormone) betatropin có khả năng kích phát sự tạo thành những tế bào beta mới trong tuyến tụy (pancreas). Các tế bào beta là nhựng tế bào tiết ra insulin mỗi khi mức đường-huyết lên cao. Chấi insulin có nhiệm vụ hạ giảm đường-huyết, ức chế sư phóng thích mỡ và cung cấp đường cho các cơ bắp và gan. Sự thiếu hụt tế bào beta là nguyên nhân gây nên bệnh tiểu đường loại 1 và cũng là nguyên nhân của sự suy thoái dẫn đến bệnh tiểu đường loại 2. Cho tới nay người ta vẫn cho rằng một khi đã bị phá hủy các tế bào beta không thể tái tạo và không có tế bào beta mới được sản sinh. Phát hiện của các nhà nghiên cứu thuộc Viện Tế bào gốc Harvard thật là một đột phá quan trọng trong ngành y học.
C. Đường trái cây có tốt hơn các đường khác không?
Câu hỏi được đặt ra là liệu đường trong trái cây có tốt hơn các đường khác hay không?
Những loại trái cây ít đường:

Theo nhà dinh dưỡng Joy Dubost thuộc Viện Dinh dưỡng và Kiêng cữ (Academy of Nutrition and Dietetics) thì đường trong một lát trái cây, một lon nước  soda hay một miếng bánh ngọt cũng đều gồm có hai thành phần fructose và gluose. Cấu trúc và thành phần phân tử của các phân tử đường đều như nhau dù là có nguồn gốc từ đâu.
Tỷ lệ fructose và glucose trong trái cây và đường ăn (table sugar) không khác nhau mấy. Hầu hết các trái cây chứa từ 40 tới 50 phần trăm fructose  (trừ một vài ngoại lệ như 65% trong táo và lê; 20% trong nham lê tức cranberry) còn trong đường ăn (hay sucrose) thì tỉ lệ là 50/50. Cả hai loại đường không có loại nào tốt hơn hay xấu hơn đối với bạn, nhưng được cơ thể bạn xử dụng một cách khác nhau.  Fructose bị "phá vỡ" ở trong gan nên không gây phản ứng insulin. Trái lại glucose thì bị "phá vỡ" ngay trong dạ dày nên cần sự phóng thích insulin vào dòng máu thì mới có thể được chuyển hóa (metabolized) hoàn toàn.
Tuy thế bạn đừng nên có ý nghĩ là vì thành phần đường trong trái cây và bánh ngọt  như nhau nên ăn trái cây hay ăn bánh ngọt cũng vậy. Nhưng thật ra trái cây còn chứa nhiều thứ tốt như vitamin, các chất  chống oxi hóa và nước, trong khi kẹo bánh chẳng có lợi ích dinh dưỡng gì. Ngoài ra trái cây chứa ít đường hơn nếu tính theo thể tích: nửa "cup" dâu tây chứa 3.5 gram đường trong khi nửa "cup" kem dâu tây  chứa tới 15 gram đường.
Hơn nữa, trái cây nguyên trái chứa nhiều chất xơ, chất này làm chậm sự tiêu hóa glucose trong cơ thể nên không làm insulin tăng đột ngột giống như kẹo. Điều này cũng có nghĩa là cơ thể bạn có nhiều thời gian hơn để sử dụng glucose như là nhiên liệu trước khi tồn trữ glucose dư thừa dưới dạng mỡ. Ngay cả các trái cây khô -- một món ăn ngọt có  tiếng – vẫn còn giữ  đủ các chất xơ và chất dinh dưỡng của chúng. Nhưng bạn nên cẩn thận đừng ăn quá nhiều trái cây khô có thêm đường (đọc nhãn dán dính đường thì biết) bởi vì chúng nhỏ bé hơn trái cây tươi. Không tin bạn hãy so sánh số hạt nho khô với số trái nho tươi  trong một vốc nắm tay.
Nói chung, tại Mỹ dân chúng không ăn trái cây đủ nhiều, vì vậy chúng ta không nên loại bỏ trái cây ra khỏi thực đơn để giảm lượng đường dung nạp. Bản thân đường không độc hại, nhưng ăn quá nhiều đường qua bánh kẹo thì không tốt. Nguồn: Is Sugar in Fruit Better for You Than Other Sugar? -- You Beauty.com- 6/18/2013
Ghi chú: Sự khác biệt giữa fructose và glucose
Glucose và fructose đều là những loại carbohydrat. Carbohydrat là những hợp chất tạo nên bởi tổng hơp của cây cối. Carbohydrat gồm có  những nguyên tử carbon, hydrogen và oxygen kết hơp với nhau và có chức năng chính là cung cấp năng lượng cho các tế bào sống.
Các carbohydrate mà chúng ta ăn thuộc ba hình thức: đường (sugar), tinh bột (starches) và cellulose. Cà hai glucose và  fructose đều được xếp vào loại  carbohydrat đường đơn giản (simple sugar carbohydrates) hay monosaccharides.
Tất cả các carbohydrat đều bắt nguồn từ thảo mộc. Nhưng fructose được tìm thấy đặc biệt trong trái cây và mật ong, trong khi glucose được thấy trong nhựa cây (plant sap).
Fructose ngọt nhất trong tất cả các loại đường, kể cả glucose. Tuy glucose và fructose có cùng công thức phân tử C6H12 O6 nhưng cấu trúc của 6 nguyên tử carbon, 12 nguyên  tử hydrogen và 6 nguyên tử oxygen trong phân tử của hai chất lại khác nhau. Các nguyên tử oxigen trong hai chất này kết hợp theo cách khác nhau tạo cho glucose chức năng hóa học  aldehyde và cho fructose chức năng  ketone.
Cơ thể chuyển đổi glucose thành năng lượng với hiệu suất cao hơn so với fructose. Nhưng khác với glucose, fructose không kích phát sự phóng thích insulin và cũng không tăng gia sự sản xuất leptin. Cả hai insulin và leptin là những hormone giúp điều chỉnh sự đói bụng (hunger) và thể trọng (body weight).
by Lý Tưởng Người Việt
                   
alt
post-2472-1238648564
alt



1-
Tiểu đoàn Phi-Hổ Nùng . Lúc này chỉ còn một đại đội. Người Mỹ đã sa thải một số Biệt-kích-quân không đủ khả năng. Riêng tôi sau chuyến hành quân tập kích vừa qua. Được chấp nhận trong cuộc thi tiếng Anh. Với chức vụ thông ngôn và theo lời tôi yêu cầu...
Cuối năm 1969, tôi thuyên chuyển sang Đại-đội-thám -sát (Recon
Company) và nhận thông ngôn Toán Indiana. Toán này đang chờ bổ sung bởi chuyến xâm nhập vừa qua, toán chỉ còn trở về người toán phó Mỹ và hai Biệt-kích-quân. Thời điểm này, đầu năm 1970. Chương trình Biệt-kích của Nha-kỹ-thuật không còn ở mức quan sát viên như trước. Chuyển qua giai đoạn hành động. Những sĩ quan, hạ sĩ quan đến trại mỗi ngày một đông. Hai toán chờ bổ sung. Indiana và Idaho được chuyển giao cho Nha-kỹ-thuật với tên mới Thăng-Long và Bắc-bình. Toán chúng tôi, Indiana bổ sung quân số xong, đươc nhận tên mới Thăng-long. Toán trưởng Thiếu úy Bửu Chính, toán phó Trung sĩ Lê Nam. Toán được đưa về Trung tâm huấn luyện Long thành ở thành phố Biên-hòa thụ huấn. Trở lại trại CCN-Đà-nẵng, cái nắng hầm hập của ngày hè thật khó chịu. Gió biển không đủ để đẩy lùi cái nắng nóng. Cầm tờ phép năm ngày công thêm hai ngàn đồng tạm ứng trên ban lương. Toán tha hồ vung vít ngoài phố. Riêng tôi và Thiếu úy Bửu Chính có chương trình riêng. Ngày đầu về Phước-tường thăm nhà tôi, rồi sáng hôm sau trực chỉ Huế. Xe đến Nam-ô, nhìn ngọn núi cao vợi án ngữ mà khâm phục ông cha ta với công mở cõi. Xe đợi giờ để lên qua đèo. Gio biển hắt thêm cái nóng từ cát trắng và những cụm phi lao thấp tè chẳng che được mát trộn lẫn mùi tanh nồng của biển theo gió hắt lên đi qua cái làng chài bên tay mặt. Chiếc xe gầm gừ leo dốc chậm chạp, mặt đường nhỏ hẹp bên vách đá thẳng đứng và vực thẳm bên này. Dưới chân nước biển xanh ngắt. Ngồi nghỉ trên trạm dừng chân đỉnh đèo, không khí trong lành, cảnh thiên nhiên hùng vĩ. Bằng cảm nhận giây phút chợt đến, lòng tôi như thoát tục lâng lâng bay bổng, nhẹ tênh cùng cảnh vật. Tiếng ơi ới gọi nhau lên xe làm tôi bừng tỉnh ngất ngây. Bửu Chính sau lưng nắm tay tôi "Làm chi mà đừ người ra rứa, bộ lạ lắm sao... "Trấn tỉnh, tôi cười nói với hắn "Cảnh đẹp quá, tớ đang nghĩ tới Hoàng thân Tôn thất Mỹ, tới được đỉnh đèo ngài tức cảnh sinh tình, cùng phu nhân thoát tục, hì hụp. Kết quả thượng mã phong, để lại tiếng khóc của phu nhân..."Nghe động đến gia tộc của hắn, nhăn mặt miệng chửi thề kéo tôi vào xe xuống đèo nhưng xe cũng chậm như lúc lên.

2

alt

Ngồi trong xe lắm lúc giật mình, tưởng tượng chỉ cần một sơ sẩy hoặc xe hư là có thể lao thẳng xuống núi tắm biển. Phía tay mặt xuất hiện bên dưới phong cảnh tuyệt vời. Một cái lõm biển chạy vòng dài theo núi, mây lãng đãng dấn trôi, cát trắng mịn leo lên như muốn lấn đá núi, xa xa thấp thoáng vài con tầu cá điểm lồng vào mầu xanh biển cả. Ba ngày vui chơi ở Huế, Bửu Chính đáng mặt thổ địa...Ngạc nhiên đầu khi về tới nhà hắn. Mọi người đều gọi hắn là mụ, mụ Chính. Hàng cây cảnh tuyệt đẹp ngoài sân chạy theo dãy hàng hiên vắng lặng treo những lồng chim. Dưới tàn xanh xum xuê cây Ngọc-lan tỏa mùi thơm ngào ngạt. Cảnh tĩnh lặng như muốn dấu đi hay hắt bỏ mọi cuộc sống náo nhiệt. Ngồi trên sập gụ. Hai mẹ con đối đáp hỏi nhau bằng giọng điệu hết sức nhẹ nhàng, tiết kiêm lời nói và người đàn ông đứng tuổi sau lưng, khi đặt ba tách trà rồi lui đứng đó im lìm. Bà mẹ Bửu Chính quay sang hỏi chuyện tôi. Trong sự e dè tôi chậm rãi trả lời. Vài cái bánh trong cái dĩa to được đưa lên và những người trong nhà nghe chuyện chạy lại thăm cũng chỉ nói ít, phần đông vòng tay cúi đầu chào, khép nép. Cả buổi chiều dành cho gia đình tôi chứng kiến nhiều phong tục cũng như lễ nghi, phép tắc khác thường. Tỏ ra người lớn Bửu Chính nét mặt luôn trang nghiêm, cử chỉ khiêm tốn. Có những ông bà đã già gặp hắn vẫn phải cúi đầu, gập mình chào hỏi. Bữa cơm tối gia đình, lần đầu tiên tôi mới thưởng thức được cái mùi trong chất gạo ngọt nồng hương lúa, dai, dẻo của gạo đặc sản xứ Huế, gạo De An-cựu. Ăn với chim sẻ quay dòn. Trên chiếc Honda dame xanh. Bửu Chính chở tôi thăm thú kinh thành, lăng tẩm, hồ vọng...Có khi xa tít ngoại thành qua những đồng lúa, ao sen, e ấp quanh hàng cây cao chạy dài xa tận đồi dốc thoải, ngắm mà mê cả mắt. Bầy chim trắng bay theo đội hình chữ V xa xa một con vẻ già yếu, đang cố theo sau.
Buồi chiều sông Hương vắng lặng, trên bờ thưa thớt, người ta đợi nắng khuất. Đúng như vậy, mọi sinh hoạt đều đổ dồn ra, chả mấy chốc mà náo nhiệt, những đôi gánh đặc trưng bán đồ ăn quà, đến cái thúng đội trên đầu bán hột vịt lộn, mà cô hàng chỉ rao có một tiếng, nghe lầm tưởng đến cái danh vật muôn thủa mà phát ớn, mặt đỏ bừng...Dưới dòng sông đò cũng tấp nập chẳng kém, inh ỏi trao đổi thuê mướn, ngã giá. Tay chỉ bên kia sông nơi sản xuất thứ gạo de nổi tiếng. Trên đồi chùa Thiên-mụ cô đơn lặng lẽ.

alt

3
Hai đứa bước xuống con đò thuê, khá lớn so với đò xung quanh. Ra giữa giòng, đò xuôi về hướng hạ lưu. Không gian êm đềm, sông nước tạo cảnhhữu tình. Trăng đã lên, sao sáng lung linh. Chiếc ghe con cập vào conđò đang neo, mang lỉnh kỉnh những thức ăn cùng hai kiều nữ sông Hương, bạn học của Bửu Chính lúc hắn chưa đi lính. Qua màn giới thiệu, với ánh mắt linh hoạt, nhưng cử chỉ e thẹn nhẹ nhàng...Người đàn ông chủ đò sáp xếp đồ ăn cùng rượu và hai tiểu thư bắt đầu vào cuộc vui đờn hát. Ly rượu đầu trang trọng giao hảo với tiếng cười không ngớt. Bầu không khí nhịp nhàng chuyển động. Bửu Chính tỏ ra thích thú hết cỡ với những bài hát hò đặc giọng, đôi lúc nhẩy nhổm lên với tiếng mõ đúng điệu nhịp, tay vỗ vẻ suýt soa... Chưa quen với bàn tiệc kiểu này, tôi chỉ biết làm theo và bắt chước. Ngừng tiếng đàn hát hai ả chia nhau tôi và Bửu Chính...Nói cười ngọt lịm chẳng thua tiếng hát...Có lẽ còn dễ nghe và khoan khoái hơn...Rót vào tai êm ả, mê ly...Cùng rượu nồng thi nhau biến hết. Chả mấy chốc,đêm vắng lặng, bóng trăng đã ngả xuyên qua lỗ vách liếp đò...Cả bốn người có vẻ khật khừ, những câu hát chợt nổi, ngắn không bài bản, tuôn ra tùy hứng...Tự nhiên bàn tay sôi nổi đi tìm cảm giác rồi những tiếng cười ré lên "Nhột, mần chi mà nhẽo rứa" Cứ thế, trong đỉnh của sự cợt nhã...Lúc ngối lúc lăn. Ông chủ đò đã mang ra chai rượu thứ hai. Dĩa gà luộc to lớn và chén muối tiêu chanh ngổn ngang như chiến trường tàn cuộc. Cái phao câu gà cứ bị đẩy qua lại tênh hênh một mình như thách thức. Vai đã ghì vai và miệng mặt cũng gần nhau phà hơi thớ nóng chẩy...Thoạt tiên ngần ngại, dần dà bạo dạn hẳn lên. Ngọn đèn chao đi theo con gió đêm lạnh và đỉnh điểm cuộc vui bày ra trong những cái lắc lư, sóng vỗ mạn đò...Đờn một bên, mõ một nẻo, quấn lấy nhau trong tiếng kêu trầm thống, thịt gọi thịt, da gọi da, nhịp tim gọi nhịp tim hào hển, háo hức, nồng nã. Ngọn đèn gió đã tắt đi từ bao giờ, ngoài kia ánh trăng soi rõ làn sương mù như đang e ấp với giòng sông. Đò đêm nay, lần đầu tiên khám phá mê cung, tôi mất đi cái đáng nhớ cuộc đời... Nhưng dù sao nét lãng mạng, hoành tráng của cuộc chơi đã xóa ngay trong trí những băn khoăn, thẫn thờ... Lăn tùm xuống sông trong nước lạnh giá, tôi khoan khoái tháo bỏ những vết sước trên thân thể. Bơi hai vòng quanh đò, thầm nghĩ đã sạch sẽ. Vào trong khoang nằm vật xuống ngủ lăn như chết.


alt


4
Năm ngày nghỉ phép, tràn đầy những cuộc vui, tâm hồn thoải mái. Toán cũng đã dần tề tựu. Sáng nay thiếu úy Chính được gọi lên phòng hành quân (TOC) Nhận mục tiêu và dự thuyết trình sơ khởi. Chiều đến lên kho lãnh đồ trang bị hành quân. Sau cơm chiều, chiếc xe jeep đưa toán nhập khu cấm (Isolation). Nghĩa là từ giờ phút này cho đến lúc kết thúc hành quân. Toán không được giao tiếp với bên ngoài. Cuộc thuyết trình hành quân chính thức bắt đầu vào lúc tám giờ tối. Thiếu úy Bửu Chính và Trung sĩ Lê Nam dự thuyết trình. Bốn đứa tôi coi TV và tán gẫu chờ đợi. Khoảng hai tiếng sau Chính và Nam trở về thông báo hành quân và phân nhiệm vụ cho mỗi người... Toán chúng tôi sẵn sàng hành quân với thành phần: Hai cán bộ thuộc Nha-kỹ-thuật và bốn Biệt-kích-quân (Special Commando Unit) SCU. Toán Thăng-long cùng tám chiếc Kingbee H34 vừa mới đến bãi trực thăng trại lên đường bay ra Quảng-trị. Nơi đặt Căn cứ xuất phát nắm trong khu vực Sư-đoàn 101 nhẩy dù Mỹ... Khoảng mười giờ sáng, một Trung sĩ người Mỹ đến thông báo toán trưởng chuẩn bị đi xem bãi đáp xâm nhập. Thiếu úy Bửu Chính cử tôi đi thay thế. Ngồi trên xe ra phi trường. Chiếc OV10 đậu sẵn chờ đợi... Lần đàu tiên tận mắt tay sờ... Lòng thán phục nền kỹ thuật tuyệt vời, nét thiết kế mỹ thuật, kiến trúc vững chãi và mọi vật hoàn hảo đến từng chi tiết...Người Đại úy phi công dẫn tôi leo lên buồng lái phía sau, tay chỉ vào cái khoen mầu vàng chữ D ngang,chốt an toàn mầu đỏ bên dưới. Hệ thống cáp cứu này nằm dưới giữa chân ghế của phi công và giảng giải...Mệnh lệnh tôi sẽ truyền cho bạn, hãy nhìn vào gương chiếu hậu trước mặt tôi. Trường hợp khẩn cấp, tiếng báo động reo vang và xin để ý khi nào tôi hô "Emergency...go" bạn hãy rút cái chốt an toàn dưới khoen vàng đồng thời nắm khoen chữ D kéo mạnh lên trên. Đó là ghế thoát hiểm. Rời phi trường chiếc Covey lên cao bỏ lại sau lưng biển xanh. Núi cao trước mặt và dãy đồi xanh ngắt bất chợt dâng lên dãy núi đá loang lổ. Ngọn núi lẻ loi dẫn vào lòng chảo Khe sanh. Không hổ danh là loại trinh sát cơ hiện đại. Từ ghế ngồi, phi công có thể quan sát mọi hướng, kể cả dưới bụng phi cơ. Chính sự thon nhỏ đã lấy hẳn sự che khuất tầm nhìn, đáng nói hơn bao phủ trên đầu hoàn toàn bằng kiếng trong...Đặc biệt không có cửa hông, người phi công phải leo qua thành máy bay đề vào ghế ngồi. Tiếng gọi trong mũ bay,nhìn lên kiếng chiếu hậu phía trước, gương mặt Đại úy phi công nhìn tôi tay chỉ và giọng nói trong mũ bay "Sửa soạn vào mục tiêu thả toán Lôi-hổ" Tôi cười ra dấu hiệu tốt, lòng thích thú vì ở vào vị trí đi Covey thả toán...Nhớ lại buổi chiều khi toán tôi vào khu cấm, cũng là lúc toán của Đại úy Minh, sau này là Chỉ huy trưởng Đoàn 2...Cùng toán phó Trung sĩ Ban (Phạm văn Ban) và bốn Biệt kích quân lên xe ra phi trường. Chiếc Covey
đang vòng trên khu vực bãi đáp. Sáu chiếc trực thăng lộ rõ dần. Tiếng người phi công gọi tôi "Chú ý chuẩn bị, tôi xuống để chĩ điểm bãi đáp" Toàn bộ trực thăng đã ở trên mục tiêu. Covey đang liên lạc với trực thăng và lao nhanh xuống. Tôi nghe thấy tiếng chú ý và tiếng hô Bingo của phi công và trên những chiếc trực thăng nhìn xuống. Covey là điểm còn tiếng Bingo là bãi đáp. Covey lao vút lên và đảo vòng. Dưới kia chiếc Gunship đang bắn dọn bãi. Nhanh và chuẩn cuộc thả toán xâm nhập chỉ trong vòng mười phút


alt

5
Covey và trực thăng đang vòng vòng, chờ báo cáo của toán, tín hiệu tốt đẹp. Sự yên tĩnh dần được trả lại cho bầu trời. Covey đưa tôi đi xem bãi đáp. Bầu trời xanh ngắt, ánh nắng vào trưa chói chang. Dưới kia hiện ra dãy đồi núi đá loang lổ và cây cao thưa thớt. Đó là sườn của ngọn núi đá cao, vách thẳng đứng một bên, phía dưới một mầu xanh rì chạy dài tít mù...Nhìn lên phi công theo tiếng gọi "Hải, bãi đáp là hố bom" theo tay chỉ. Toàn bộ bãi đáp tôi nhận ra ngay...Lác đác xung quanh là những cây cao cạnh cái hố bom rộng."Đại úy, bay lại một lần nữa để xem địa thế". Quan sát với địa thế như vậy, toán phài thật nhanh chóng ẩn mình. Tôi chọn đám bụi rậm chạy dài theo hướng nam để ẩn nấp trước khi lấy lại phương hướng xâm nhập mục tiêu. Trên đường về, cảm giác nhẹ nhõm, tự mãn được trên chiếc Covey. Một dịp hiếm có và hãnh diện vì rất ít mục tiêu phải cần đến bay không thám. Tường trình với toán về bãi đáp, chúng tôi thống nhất cách hành động... Thiếu úy Bửu Chính lúc này mới thổ lộ "Tau không chịu nổi những
cú xuống nhanh và lên gấp của máy bay". Qúa trưa ngày hôm sau Thiếu úy Chính và Trung sĩ Nam lên dự thuyết trình không quân. Sau thuyết trình (Briefing) toán chúng tôi có một tiếng đống hồ chuẩn bị. Mọi người phải thắt đai dây sì líp qua hai háng, móc sắt sẵn sàng trước bụng. Đôi găng tay được phát đề chống cái nóng cọ sát giữa tay nắm và giây tụt. Bốn chiếc UH1 Huey và hai Huey
Gunship trên sân, phi hành đoàn lục tục lên máy bay. Thiếu úy Bửu
Chính và tôi (Nguyễn văn Hải) lên chiếc đầu. Cón lại Trung sĩ Nam (Lê Nam) cùng Sơn (Lê văn Sơn) Mẫn (Đặng văn Mẫn) Phùng (Trần Phùng) ... Sơn, Mẫn, Phùng và tôi đều là Biêt kích quân... Theo thuyết trình Chính và tôi trên một trực thăng đổ bộ trước, tiếp đến chiếc thứ hai sẽ đổ bốn người còn lại. Dây tụt dài ở mức ba mươi mét. Một Thượng sĩ Mỹ kiểm soát xem móc sắt trước bụng đã được gài vào dây tụt hay chưa...Mọi việc hoàn tất bằng cái dấu hiệu number one của Thiếu-tá Trưởng căn cứ. Đoàn trực thăng cất cánh. Ánh nắng chiều xuyên ngang rọi trực tiếp mầu vàng khè chói lọi vào cứa trực thăng, quang cảnh bên dưới một mầu xanh thẫm chứa dấu bí hiểm. Quay sang phía cửa bên kia ra dấu hỏi Chính tốt chưa? Ông toán trưởng mới toanh của toán tôi mà cả buổi chiều qua Đại úy Ginh (Trần trung Ginh) Đại đội trưởng Đại đội Thám-sát đặc biệt lưu tâm và truyền thêm nghề "Nhảy Toán"...Đoàn trực thăng và cả Covey đang trên mục tiêu, tôi nhận ra rõ khoảng núi đá thẳng đứng mà bên kia mới là bãi xâm nhập. Chiếc Gunship lao xuống, loạt rocket phóng xuống bãi đáp đồng thời cây đại bác 20ly bên hông khạc ra những loạt lửa dài. Ngưới Thượng sĩ Mỹ ra hiệu. Trưc thăng từ từ đứng trên hố bom. Tay trên tay dưới trong sợi dây tụt, chân chạm càng máy bay, búng người lao xuống mắt hướng về
phía dưới. Tay mặt nhấp siết hai lần dây tụt để giảm bớt lực xuống và rồi theo mắt nhìn dưới đất, ghì sợi dây một lần nữa, chân vừa chạm đất. Đưa tay tháo cái móc sắt khỏi dây tụt. Bên kia Chính cũng vừa xong. Trực thăng kế tiếp và bốn người còn lại xuống đất an toàn...Đúng như dự đoán cách bãi đáp không xa, khu rừng chồi quả là nơi che chắn lý tưởng. Thật nhanh chúng tôi biến vào khu rừng và yên tâm với địa thế hiện tại, nghe ngóng động tĩnh. Tôi báo cáo với Covey toán an toàn và đang di chuyển...Muỗi nhiều, tiếng vo ve săn đuổi. Toán phải dừng lại thoa thuốc muỗi. Tôi nói với Sơn đi đầu quan sát tìm chỗ ngủ.





6
Trung sĩ Nam và Phùng vừa gài xong hai trái mìn Claymore phòng thủ. Trời tối đen như mực, bên một hòn đá lớn, dựa lưng vào ba lô, nghe tiếng nhạc rừng trời đêm. Cảm giác lẻ loi một mình chân bỗng run lên lành lạnh. Dù rằng quanh đây đồng đội luôn phát ra những tiếng cựa quậy, đổi thế nằm. Thiếu úy Chính đang ho vào vặt áo bịt lên miệng, kèm theo hắt hơi đứt quãng, khô trong họng. Hắn đang dị ứng với núi rừng đêm lạnh.
Một vệt ánh sáng mờ vừa chiếu qua, nhỏm người dậy nhìn lên chợt hiểu. Trên đồi bên kia, địch đang truyền tin cho nhau bằng ánh đèn pin. Tiếng ầm ì, ầm ì như mỏng manh trong gió vọng lại có lẽ còn nhỏ hơn nhiều so với cái cựa mình của đồng đội. Ánh đèn pin trên kia vẫn lúc mở lúc tắt theo cái khóa truyền tin. Bầu trời muôn ngàn sao, bất chợt một sao xẹt tạo một vệt ánh sáng đâm xuống hướng nam. Tiếng xe chạy mỗi lúc một rõ dần. Vẻ nặng nề chở nặng hay xe đang lên dốc. Ngọn đèn pha loang loáng có lúc bị che khuất bởi vật cản hay lùm cây bên đường. Ánh đèn pha lúc này rọi thẳng về hướng chúng tôi chỉ cách nhau khoảng một trăm mét...Chúng tôi đang ngủ cạnh con đường. Tiếng động cơ tạo sự rung động lan truyền theo đất và cả không khí âm vang dậy núi rừng. Thấp thoáng bóng người đi bộ theo hai bên xe. Nhờ ánh đèn pha, nhìn kỹ có người đeo súng quần áo bộ đội xen lẫn đám người ăn mặc thường tay cuốc tay sẻng. Ngang tầm chỗ toán đang ẩn núp. Bốn chiếc xe và đoàn người đột nhiên dừng lại. Đã có lệnh truyền trong cái lao xao tiếng người nhưng chẳng rõ họ đang nói gì ?...Lại gần Thiếu úy Chính, tôi bàn định...Phải di chuyển ngay trong đêm, cứ thẳng hướng mục tiêu. Để trành xa cái con đường nguy hiểm này. Nam và Phùng đã tháo xong hai trái mìn . Toán lên đường mò mẫn trong đêm tối. Ánh sáng lân tinh từ chiếc la bàn của Sơn thi thoảng chợt lên rồi lại tắt...Tiếng gà gáy từ bên dưới núi vang lên, vọng lại xa hơn tiếng thú rừng vẻ buồn tình hay cả hứng tình hú gọi, gầm gừ hoặc vui thú reo vang. Di chuyển trong đêm tối thật vất vả, nhưng nhờ vào địa thế trống trải không phải mở đường, cái khó và mệt trong lúc này chính là độ dốc. Núi mỗi lúc một cao làm trì nặng đôi chân. Một tiếng hú lớn ngân vang, phía trên xa có tiếng đáp lại, đồng ca với đàn gà gáy dồn dập dưới dốc núi ngụ ý như đón chào ngày mới... Mệt thì nghỉ rồi lại leo... Nhắc Thiếu úy Chính căn hướng đi cho đúng, thầm nghĩ sao mục tiêu cứ ở mãi trên cao... Làn gió lạnh buốt hắt cuộn vào như ôm chặt chúng tôi, kèm theo mây mù giăng giăng trong cái sáng mờ mờ, đầu tiên của một ngày. Ngồi nghỉ lại bên tảng đá lớn quanh gốc cây. Toán chuẩn bị lương thực cho một ngày. Đun nước sôi trong cái ca nhôm, đổ nước vào hai bịch gạo sấy pha cà phê và tận hưởng điếu Capstan...Thèm muốn chết...Bửu Chính đang lo soạn bức điện và định hướng trên bản đồ vị trí con đường đêm qua. Ăn sáng xong toán bắt đầu di chuyển. Cây rừng không rậm cũng chẳng thưa tạo được tầm nhìn tốt nhưng cũng rất dễ để lộ tung tích... Đành vậy còn hơn khu rừng thưa đêm qua. tiếng ò ò của Covey bao vùng, chiếc O2 (FAC) còn nếu OV10 thì ấm hơn ì ì. Toán dừng lại , tôi bảo Mẫn bật điện đàm...Covey đang gọi tôi trả lời và chuyển ngay bức điện...Tiếp tục di chuyển theo triền dốc thoai thoải, khu rừng này có cái sướng là không có lấy mợt con vắt...Tiếng người ho làm chúng tôi theo tự nhiên ngồi thụp xuống, nhìn vào chỗ phát ra tiếng ho, chả thấy gì?. Lại ho nữa, lần này sặc sụa...





7
Rồi tiếng nói như còn ngái ngủ, chậm rãi "Ho mãi vậy để tớ ngủ, đắp cái khăn vào cổ đi" Chúng tôi đồng nhìn nhau, tôi tự hỏi chẳng lẽ là ma, mà ma sao nói được... Chợt hiểu tôi lấy tay chỉ chỉ xuống đất và những cái gật đầu đồng tình. Phất tay ra hiệu lẩn trốn, di chuyển trong thế khum khum...Một bóng người chui ra từ đất phía bên kia triền dốc vừa ngáp vừa sững sờ nhìn chúng tôi. Người gần nhất là Trung sĩ Nam. Cây Car 15 cùa hắn nổ khoảng nửa băng, phát một. Bóng người đổ ra sau. Toán lập tức ra sức nhắm chạy theo nhau mau mau thoát càng xa càng tốt...Một địa thế có vẻ thuận lợi cho tác chiến. Tôi gọi mọi người dừng lại, đổi ba lô cho Mẫn rồi bật máy liên lạc với Covey...Ngay tức khắc có tiếng trả lời, tôi báo đụng địch và xin trợ giúp khẩn cấp...Covey trả lời đến ngay. Chúng tôi tiếp tục di chuyển, càng đi dốc càng cao, cây ít nhưng đá thì nhiều. Lúc này Covey đã trên đầu và gọi...
- Zulu Romeo đây Oscar November, cho xin số nhà đi.
Cái ánh nắng buổi sáng bởi những tảng sương mù che khuất nên tôi đành nói với thiếu úy Chính cho một người cầm panel ra khoảng trống mé ngoài phía thung lũng chờ máy bay...Nhớ mật hiệu mầu cam.
- Oscar november, tôi đang ở hướng tám giờ, anh vòng sang phải qua thung lũng, ngay trên núi.
-Oscar november đây Zulu Romeo, cứ tiến tới hướng 11 giờ...12 giờ. Panel mầu cam đang chờ trước mặt.
-Ok thấy rồi bạn nên cố lên phía trên, có những tảng đá cao, ít cây
rất dễ cho không trợ, sẽ có ngay đồ chơi, đang xin cho bạn triệt xuất. - Cám ơn Oscar november, thoát. Chúng tôi đi thêm 100 mét, quả đúng những tảng đá mọc chen cùng cây thấp. Bãi lý tưởng để câu dây trệt xuất. Lập ngay vị trí phòng thủ. Bời chắc chắn địch sẽ theo chân chúng tôi. Trungsĩ Nam vừa gài xong trái Claymore và hai trái mìn M14... Toán chờ đợi. Trái mìn M14 nổ tung và rồi những tràng đạn tới tấp, sối sả của địch bắn vào. Cây M79 của Phùng nổ ác liệt tạo nên bụi khói che chắn tầm nhìn. Với vị trí lúc này ở vào địa thế cao chơi từ từ lựu đạn là tốt nhất...Một tiếng nổ lớn và rồi loang theo những lửa và sức nóng. Trái B40 của địch nổ tung trên tảng đá lớn. Loạt hơi nóng bao trùm đánh bạt cái lạnh ban sáng. Chúng tôi ở vào vị thế vượt trội và sau màn lựu đạn và M79. Địch có vẻ chững lại, cùng lúc chiến trường yên ắng nặng nề. Liên lạc báo cáo nhanh với Covey. Tôi nhắc Trung sĩ Nam "Coi chừng trái Claymore, tụi nó sắp tấn công". Một tiếng xẹt, vèo ngay trên đầu, cây 79 của Phùng vừa phát hiện tên xạ thủ B40 của địch. Ôm trọn trái 79, rồi tiếng nổ và tên địch gập xuống như ai đó gấp tờ giấy...Không nghe tiếng nổ trái B40 của địch...Có lẽ đang xuống thung lũng. Vẫn cái bấm mìn trước mặt, Trung sĩ Nam đang loay hoay móc thêm lựu đạn. Tiếng hô xung phong vang dội, đám địch xuất hiện vừa bò vừa bắn dữ dội lên trên. Những cây Car 15 giờ đây mới nổ dòn... Xác người xấp ngửa thấy rõ làn đạn cày sới cùng những co giật thân mình. Lợi thế trên cao quả là tuyệt vời. Qua đi những khói bụi đám đông lố nhố dăng hàng lum khum, tay súng nổ dòn nhào lên. Trái mìn Claymore nổ tung khói lửa bụi mù. Bên này địch vẫn tiếng hô, thét áp đảo. Thiếu úy Chính đứng hẳn lên hô : Chạy lên phía trên mau. Rồi không đợi ai hắn tiến lên trước. Đúng với chiến thuật mìn nổ là lúc mở đường máu...Chạy một đỗi, chiếc Covey đang trên đầu...Xa xa hai chiếc Khu trục A1 Skyraider...Tôi đề nghị với Chính. Lập ngay phòng thủ gài luôn trái mìn của Phùng đang gọi Covey xin không kích. Tôi thấy Phùng từ nơi gài mìn hớt hãi chạy lên, bỗng quay lại nổ một trái 79.





8
Tôi hét vào trong máy.
- Oscar november, tôi đang bị bao vây, địch tấn công . Oanh kích ngay vào trái khói vàng... Tháo trái khói đeo nơi ngực, tôi liệng thẳng xuống hướng địch. Ngay lập tức tấm panel vàng cũng được căng lên giữa toán... Loạt đạn 20 ly phầm phập nổ liên tục. Chiếc A1 như ngừng lại, nhìn thấy cả tia lửa nơi nòng súng...Chiếc thứ hai cũng đang từ từ chúc đầu nổ dòn đạn 20 ly. địa thế quá gần để không thể thả bom chùm... Bên trên chiếc Covey bỗng lao vụt xuống phóng một trái khói. Chiếc A1 đầu tiên lúc này tách ra tấn công vào vị trí Covey mới phát hiện. Tiếng bom nồ đinh tai không dứt kèm theo bên trận tiếng hô xung phong lanh lảnh...Bỗng chốc địch tràn ngập. Súng nổ ầm vang. Cạnh tôi Phùng thét nghe rợn người, cây M79 văng khỏi tay hắn, lồng ngực thấm đẫm máu...Nằm lăn người qua một bên, tôi quăng vài trái lựu đạn và vội tiếp vào súng băng đạn mới...Cả hai bên cùng nấp vào những phiến đá chơi trò cút bắt. Bên kia Thiếu úy Chính ra dấu Sơn chết rồi. Hai chiếc A1 vẫn tấn công vào mục tiêu. Khẩu phòng không bị Covey phát hiện giờ đây im tiếng. Trong máy Covey đang gọi.
- Zulu Romeo, bạn chuẩn bị triệt xuất di chuyển nhanh lên phía trên 100 mét. A1 sẽ can thiệp phía sau, bỏ lại hai người chết.
Thông báo cho Thiếu úy Chính. Mò tay vào túi bi đông đựng lựu đạn tôi lấy hết số lựu đạn của Phùng, rồi nắm lấy cái bấm mìn chờ lệnh...Những trái bon napalm tạo một vệt lửa chạy dài, cách chúng tôi chỉ vào khoảng 50 mét...A1 đã quen với vị trí mục tiêu...Nhờ vào địa thế và khẩu B40 của địch đã bị diệt, thêm vào sự tham chiến của hai Khu trục cơ. Toán chúng tôi mới giằng co được cho tới lúc này...Sáu trực thăng đã có mặt trong vùng, tạo nên sự sinh đông phấn khởi. Hai chiếc Huey Gunship thế chỗ cho Khu trục cơ.Trên kia Covey dục Toán cố di chuyển...Bằng một hiệu lệnh gật đầu đồng ý. Trái Claymore nổ tung, khói và bụi đất che chắn sau lưng. Toán vội vã chạy lên đỉnh cao hơn. Đành bỏ lại Sơn và Phùng. Hai Gunship thay nhau yểm trợ... Đến được một phiến đá bằng rộng, đường kính khoảng 10 mét. Đưa tấm panel lên làm ám
hiệu, Mẫn đang ngửa cổ nhìn trực thăng...Súng địch tới tấp từ hông của toán...À, tụi này đi vòng mong chiếm đỉnh cao, nhưng sợ máy bay phát hiện...Giật mình nhìn lại ,Mẫn chân vẫn còn quì nhưng người gập xấp trên phiến đá. máu tuôn ra lai láng...Tôi gọi Covey báo cáo, nhưng sao máy câm nín...Hiểu rồi lúc ngã xuống vì bị tấn công, nhớ lại một cái gì như ai đánh vào vai rất mạnh, nhìn qua sau vai, cời bỏ cái ba lô để kiểm soát...Đạn cày nát nắp ba lô tạo một đường rách dài lộ ra phần trên máy truyền tin nát bét...Rút vội cái máy P90 mở làn sóng cấp cứu...Có ngay tiếng hỏi "làn sóng cấp cứu nào lên với tần số"
- Đây Zulu Romeo, máy truyến tin của tôi bị bắn nát. Xin chuyển làn sóng cấp cứu...Thêm một toán viên chết.
- Ok Zulu Romeo nhận rõ, trực thăng sẽ câu bạn lên khi nào tình hình cho phép, chuẩn bị sẵn sàng, móc và đưa người chết về.
- Oscar November, roger that.
Sự can thiệp chính xác vào địch bên hông vị trí toán. Viên phi công
trực thăng đã thấy rõ địch quân bên dưới...Đã ngớt tiếng súng, thi
thoảng thẩy vài trái lựu đạn phòng ngừa, chúng tôi ghìm súng chờ đợi. Chiếc Gunship vừa vút lên cũng là lúc Covey gọi tôi.
- Zulu Romeo, chuẩn bị trực thăng đang xuống bãi.


9
Đưa tấm panel mầu cam về phía trực thăng đang từ từ tiến đến. Ba người đã chuẩn bị cho câu dây. Hai chiếc móc dây đai dù qua háng đã được gài. Trung sĩ Nam gài móc dây cho xác Mẫn đang nằm dài trên phiến đá. Ở bên này theo gió mùi máu tanh hòa lẫn khói thuốc súng tạo cảm giác nôn nao lợm giọng. Chiếc Gunship vụt qua. Khẩu đai liên tự động sáu nòng vãi như mưa đạn xuống bên sườn đồi. Trực thăng đứng trên đầu đang thả xuống bốn sợi dây câu, bỗng chao đi đầu chúc thẳng xuống thung lũng. Tiếng súng lại vang lên pha lẫn tiếng rocket nổ ầm ầm của chiếc Gunship theo sau...Bất giác nhìn xuống thung lũng một đám lửa khói bốc cao, thầm nghĩ những người chiến sĩ đang đi lên với Thượng-đế...Có tiếng Covey.
- Zulu Romeo, bỏ lại người chết bạn có mười phút để ra khỏi nơi tồi tệ đó. sẽ dùng hỏa lực...Thoát mau đi. Đứng vội lên tôi nói với Nam và Chính chạy đi mau lên...Băng nhanh vào hàng đá núi, chúng tôi chạy dần lên cao, mặc cho địa thế hiểm trở, nhưng nơi đây nơi lý tưởng cho tác chiến. Phân thành ba góc, Trung sĩ Nam trải ngay tấm panel. Tôi gọi Covey.
- Oscar november địa điểm mới, anh thấy thế nào?.
-Zulu Romeo tốt chuẩn bị triệt xuất.
Một chiếc UH1 Huey đang gần lại chúng tôi. Hỏa lực trên Gunship đạn cày sới tung tóe nhiều nhánh cây chồi gẫy gập. trực thăng đang ở trên đầu, sức gió từ cánh quạt vẹt hẳn hàng cây...Chiếc Gunship thứ hai bắn ra những trái rocket có tiếng nổ phụ...Loại rocket phóng ra những đinh kim để chống biển người, cốt che chắn cho trực thăng. Người Mỹ phụ trách thả, rước toán đang buông dây câu...Rõ như ban ngày, người xạ thủ trực thăng rời tay súng, người gập thẳng vào giá súng, tay soãi lỏng, ngay chỗ tôi đứng chờ dây câu những giọt máu tong tong chảy xuống in đậm vào hàng đá tảng dưới chân. Lập tức trực thăng rú lên cất thẳng lên cao rồi vụt biến. Điên cuồng Gunship lúc này xuống thấp hơn. loạt đại liên và đạn 40 ly tự động tựa mưa rào trút xuống. Cùng lúc tiếng súng của địch bên dưới ầm vang...Vội thẩy mấy trái lựu đạn.
Tiếng Covey gọi tôi.
- Zulu Romeo, bạn hãy cố cầm cự, Gunship sẽ ở cùng bạn, mọi thứ sẽ trở lại ngay...Cố lên.
-Oscar november, nhận rõ xin bạn cố gắng. hỏa lực của tôi đang hết dần. Hai trực thăng vẫn trút xuống thép và lửa nhưng thời gian tác xạ lâu dài hơn không tới tấp như trước...Nó đang câu giờ. Chiếc Covey O2 sơn mầu rằn ri lao nhanh xuống phía đồi và đang thắng vút lên. Một trái khói trắng bốc cao.Chiếc F100 cũng sơn mầu ràn ri, không biết đến từ lúc nào lao nhanh xuống từ bụng phi cơ ba trái bom được nhả ra ngay trái khói chỉ điểm. Ba tiếng nổ dậy đất ầm vang cột khói bốc cao đen kịt. Tôi còn thấy rõ đường đạn đỏ theo máy bay...Những tiếng nổ tiếp theo sau liên tục. Một cột khói đen như cái nấm khổng lồ, bên trong nhìn rõ ngọn lửa sắc lẻm tung hoành. Chiếc F100 đã đánh trúng mục tiêu, bằng ngay mấy trái bom đầu.


10
Thật ngoạn mục khi chứng kiến cảnh những hòn than lửa bắn nối đuôi nhau vào chiếc F100 đang lao xuống bung ra một lúc ba trái bom mà không thèm bốc lên cao, đang bay gần như sát cụm rừng. Tiếng nổ ầm vang như sấm. Một biển lửa bao phủ mục tiêu. Phi cơ dần vút lên cao, giờ chỉ còn chấm nhỏ rồi mất hẳn trên bầu trời. .. Trận không kích thành công. Nơi chúng tôi chận chiến bỗng ngưng hẳn... Một cuộc chơi mới chăng?... Đã có tiếng trực thăng từ hướng đông vọng lại. Những đốm đen từ bầu trời to dần. Sáu chiếc trực thăng đang bay tới.
- Zulu Romeo, bạn thấy chiếc OV10 chưa? hắn sẽ thay tôi giúp bạn. Tôi chì còn đủ xăng để bay về, tạm biệt.
Ngay sau đó tiếng Covey gọi.
- Zulu Romeo, tôi thấy quả cam của bạn rồi. Chờ dọn bãi, hãy chuẩn bị trực thăng sẽ đến từ thung lũng, ghé vào bốc bạn ra. Không sử dụng dây câu.
- Oscar november. Roger that.
Chiếc Cobra bổ xuống trút những viên đại liên, rồi tiếng nổ của đạn 40 ly(M79). Tiếng súng của địch bên dưới vẫn từng chặp sối sả cặp kè theo chiếc Cobra...Bốn chiếc Kingbee H34, thuộc phi đoàn 219. Không quân Việt Nam Cộng Hòa. Phi đoàn được mệnh danh "Thần Phong" bởi thành tích anh hùng, rất liều mạng trong chuyến thả và rước toán Biệt-kích...Huyền thoại về những phi công được danh xưng Cowboy hay Mustachio được loan truyền và mãi là những hiệp sĩ hào hùng bất diệt. Mặc cho tầng đạn từ Cobra. Bên dưới địch quân vẫn bắn lên như mưa mỗi khi trực thăng xuống tác xạ. Người phi công Cobra như hiều được tình hình và đã quen mục tiêu...Bây giờ họ đổi chiến thuật. Xạ kích từ trên cao rồi quay ngoắt về hướng thung lũng...Tiếng súng chát chúa rồi thấy rõ những vết đạn xoáy tung những hòn đá nhỏ rớt trên đầu và cổ. Nhìn ra hai tên địch vừa bò lên nằm im bất động. Lựu đạn lại được tận dụng...Cũng may loại lựu đạn đặc chế cho Biệt kích là loại nhỏ, nhẹ nên mỗi người chúng tôi có thề mang theo hành quân khoảng ba mươi trái...
- Zulu Romeo, bạn có hai phút chuẩn bị, trực thăng đang đáp.
Chiếc Kingbee bay theo sườn núi phía thung lũng sát những cây chồi rừng. Người xạ thủ đang vãi đạn trên đường hạ xuống. Chỉ còn vài mét nữa, cố chịu sức gió từ cánh quạt, chúng tôi khom lưng lao thẳng về phía cửa trực thăng. Chỉ còn cách trong gang tấc. Bỗng trực thăng nhổm lên, phía sau đuôi kêu ầm ầm...Vội nằm lăn xuống đá... Trực thăng giống như con diều mất gió ngửa bụng lao về hướng thung lũng xoay tròn như con cù... Rớt dần...dần cho đến khi ánh lửa và khói bốc cao...Chứng kiến sự việc, tự dưng ứa nước mắt. Nằm đây mà hồn tôi nao nao. Một nỗi buồn khôn tả ập vào tâm trí. Trong thân thể sức lực gần như chẳng còn...Đành nằm buông xuôi ăn vạ vậy...Đạn và rocket từ Cobra vẫn bốc lên những tầng khói, gió hắt lên bao trùm chiến trường mùi thuốc nổ khét lẹt hòa lẫn cây rừng tỏa hương ngai ngái, nồng nã. Ba chiếc Kingbee còn lại đang quần đảo bên trên chiếc Covey...Họ đang bàn tính gì chăng?. Hai chiếc Cobra vẫn thay nhau kềm mục tiêu. Một Kingbee đang tách đoàn ba chiếc... Từ hướng thung lũng, hạ độ cao ngang tầm sườn núi bay thằng vào chúng tôi. Trực thăng rú lên rồi từ từ hạ xuống ngay sát chỗ toán. Gập người đề tránh sức gió, chỉ còn khoảng một hai mét. nhồm người lên lao nhanh vào bụng máy bay...Qua khung cửa trực thăng đụn mây trắng vun vút đi ngang nhanh đến chóng mặt. Một áp lực nào đó như đè chúng tôi xuống sàn. Bằng vào cái hất ngược, trực thăng quẹo gấp sang trái, thấy cả trời mây và cảm giác trì nặng, thổn thức...Trực thăng đang thẳng xuống thung lũng rồi dần dần bốc lên cao...Một màn bốc toán ngoạn mục, đầy tính oai hùng, sáng tạo và một nét đẹp, tuyệt đẹp trong hành động...Tôi thở phào soài người trên sàn, tứ chi gần như không cảm giác...Trong bụng tiếng sôi eo éo và cơn đói tràn dâng... Miệng ứa nước miếng.

alt
alt