Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2013 by Lý Tưởng Người Việt
Tin Saigon - Nhà riêng của bác sĩ Nguyễn Đan Quế bất ngờ bị công an xua quân đến bao vây và phong tỏa suốt 2 ngày nay, việc này gây nên nhiều lo ngại về một cuộc khám xét, bắt bớ sắp xảy đến đối với bác sĩ Quế là một nhà bất đồng chính kiến hàng đầu tại Việt Nam, và cũng là một trong những người đầu tiên ký tên vào Lời Tuyên bố của các Công Dân Tự Do. Bản tin khẩn báo từ Saigon cho biết bắt đầu từ tối ngày hôm qua, Công an bất ngờ huy động lực lượng đến chốt chặn và bao vây nhà riêng của bác sĩ Nguyễn Đan Quế tại số104/20 đường Nguyễn Trãi, Phường 3, Quận 5, thành phố Saigon. Tin mới nhất gửiđi cho biết sang đến sáng nay, lực lượng công an tiếp tục được huy động ngày càng nhiều hơn. Tất cả 4 ngả đường dẫn vào nhà riêng của bác sĩ Quế đều có công an chốt chặn và phong tỏa. Bản tin cho rằng việc Công an bao vây nhà riêng của bác sĩ Quế có thể vì ông đã tham gia ký tên vào nhiều bản Tuyên bố của Phong Trào Dân Chủ Việt Nam. Bác sĩ Quế là một trong những người đầu tiên công khai đặt bút ký tên ủng hộ Lời Tuyên bố của các Công Dân Tự Do. Bên cạnh đó, thời gian gần đây, bác sĩ Quế cũng đã có nhiều cuộc tiếp xúc dồn dập với các anh chị em trẻ tranh đấu cho Nhân Quyền và Dân Chủ tại Việt Nam.
sb7-large-content copy copy copy copy copy copy

Nhà riêng của bác sĩ Quế cũng là nơi tiếp đón đông đảo những ngườiủng hộ dân chủ từ mọi miền đất nướcđến thăm. Trước đó vào ngày 25 tháng 2, bác sĩ Nguyễn Đan Quế cũng đã bị hàng chục công an ập vào nhà riêng khám xét và bắt giữ, nhưng sau đó phải trả tự do cho ông sau 3 ngày giam giữ. Trong quãng đời đấu tranh của mình, ông đã bị chế độ Cộng sản Việt Nam bỏ tù tổng cộng hơn 20 năm tù giam. Nhiều năm trở lại đây, bác sĩ Quế được rất nhiều nhân vật uy tín trên thế giới đề cử giải Nobel Hòa bình.
Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013 by Lý Tưởng Người Việt
Chào hai cháu Nguyễn đắc Kiên và Đỗ cao Cường,

Với tư cách là một học sinh năm 1945, hơn chục tuổi, đã xung phong đi bộ đội "cụ Hồ" nhưng chưa đủ tuổi, phải đi Văn Công 2 năm bằng cách thoát ly gia đình, mang cơm gạo đi mà ăn (đoàn thể khg nuôi), bác muốn nói với hai cháu vài lời ngắn gọn:

1- Cả dân tộc VN ta đã bị HCM và đảng CS lừa gạt từ 1945 đến nay. Cả nước nay phải hiểu ra điều đó và vùng dậy đòi quyền sống (Dân chủ, tự do, nhân quyền) mà đảng CS đã tước bỏ gần 70 năm qua.

2- Gần 10 triệu dân VN đã chết cho chủ nghĩa CS quốc tế do HCM đem vào VN. Lẽ ra HCM khg cần gây chiến tranh thì nước VN vẫn có Độc lập toàn vẹn lãnh thổ vì năm 1949, TT Pháp Vincent Auriole ký Sắc Lệnh trả Độc lập cho ba nước Việt-Miên-Lào. Đây là xu hướng chính trị toàn cầu, nước nào cũng được hưởng bởi chế độ thực dân đã lỗi thời do các Hội nghị Postdam và Bangdung. Hoa Kỳ thôi thúc việc trả chủ quyền cho các nước xưa bị đô hộ như Ấn độ, Nam dương, Bangladesk, Phi luật Tân v.v...

3- Nhưng HCM gấp rút gây chiến tranh ngày 26-12-1946 với Pháp để nhờ chiến tranh, như Lenin nói, mới đẻ ra cách mạng, cách mạng mới có đấu tranh giai cấp, đấu tranh giai cấp mới vô sản hóa toàn dân,  đem chủ nghĩa CS vào đầu độc dân VN để biến thanh niên VN thành lính Lê dương đánh cho Nga và Tàu. Điều đó nay đã thấy quá rõ: Tàu ở khắp nước rồi. Lê Duẩn nói: "Chúng tôi đánh đây là đánh cho Nga-Tàu." 

4- HCM và đảng CSVN đã dâng nước cho Tàu từ 1930. Dân VN trong nước đều thấy Tàu ở khắp nước, hàng hóa Tàu giết chết hàng hóa VN, thực phẩm Tàu giết dân VN từ từ. Tàu lấy gái Việt, mua đất, mua nhà, sinh con đẻ cháu, chẳng bao lâu từ vài ba triệu hiện nay sẽ thành 30, 40 triệu. Tàu là đa số, Việt thiểu số, dù có bầu cử công bằng Việt cũng thua. Chúng Hán hóa theo kiểu tằm ăn dâu, khg tốn một giọt máu, một viên đạn. Chúng lái Văn hóa Việt thành Văn hóa Tàu. Trẻ em nay đã phải học chữ Hán, nói tiếng Tàu, sẽ thi chữ Tàu, mặc quần áo Tàu, phong tục Tàu, sách Tàu còn sách Việt dần dần bỏ xó. 

5- Ngày 17-2-2013, nhân sĩ và tướng QĐ cùng nhân dân đem vòng hoa vào đài tưởng niệm Liệt sĩ hi sinh trong trận 34 năm trước với quân Tàu. Lãnh đạo Hà Nội cấm cản. Chúng ta đã nhìn rõ thấy tim đen bán nước cho giặc của chúng. Chúng ta cứ ngồi yên cho chúng bán nước sao?

6- Hải ngoại chỉ có thể yểm trợ còn quốc nội phải vùng lên phá sập chế độ bán nước dã man xuống xây dựng một nước VN mới. Khg trông mong gì chúng sửa sai như lời anh N.Đ. Kiên. Người VN khg thù hận nhưng còn các nạn nhân của VGCS như trong Tết Mậu Thân, như Quỳnh lưu, Thái bình, Nam định thì sao? VGCS đã gây ra muôn vàn tội ác, ngày nay Nguyễn sinh Hùng còn đe dọa những ai muốn sửa sai Hiến Pháp, đe dọa 72 trí thức đòi sửa sai HP. 

7- Ai cũng có trách nhiệm cứu nước và giải thể chế độ CS tàn độc gây cả tỉ đau thương tang tóc trên quê hương chúng ta nhưng tuổi trẻ còn nhiều năng lực phải tiên phong trong nhiệm vụ. Khi xưa còn trẻ, chúng tôi cũng đã đánh Pháp cưốp súng đạn để giành Độc lập. Ngày nay giới trẻ phải nắm lấy cơ may làm nên Lịch sử.

8- Nếu ươn hèn, cái gương Tây Tạng còn sờ sờ ra.

Chệt sẽ xóa bỏ cờ máu, cho ngôi sao vào cờ Tàu thành 6 sao, đổi tên vùng này là tên Tàu, xóa bỏ nước VN, coi Hoàng, Trường Sa và tỉnh Tam Sa chúng lập là rõ. Bọn Bộ CT và những tên đầu sỏ đã nhẫn tâm bán nước, tướng tá bất động bởi chúng cho tiền, cho chức, cho hưởng thụ...

Nước VN ta đến hồi mạt rồi chăng?

Các cháu hãy suy nghĩ và cố gắng làm một cái gì kẻo để xú danh trong lịch sử 90 triệu người sao?

Bác là Cựu Dân Biểu Quốc Hội VNCH

GS Bút Xuân Trần Đình Ngọc
by Lý Tưởng Người Việt
Đi dọc các con phố VN, thể nào cũng có những tấm biển khiến bạn cười lăn lóc.

 

alt
Miêu tả rất sinh động
alt
Bắn súng trong toilet?
alt
Cấm không được thì phải cầu xin
alt
Bị nuốt thì sao quay lại được?
alt
Nâng cao ý thức
alt
Khuyến khích không mặc quần áo khi ra đường? (xin đọc kỹ để thấy trình độ của các "đỉnh cao trí tuệ:)


alt
Nhà vệ sinh nhưng mà "cứ từ từ"
alt
Không vào nhanh thì ăn đòn ráng chịu
alt
Thế nào là chim tươi?
alt
Trăm điều tiện, nghìn điều lợi, cơ mà sai chính tả nhiều quá
alt
Nâng niu hàm răng thật
alt
Ba tê lạc hậu rồi!
alt
Tự vác xe, nâng cao sức khỏe
alt
Ngôi nhà dành cho những người hay suy tư?
alt
CLB khó hiểu
alt
Áp sát hay ám sát đây ta? (có lẽ: bám sát?)
alt
Đang thi... trong nhà vệ sinh nam.
alt
Vào phòng này sẽ được hồi sinh
alt
Tiêu chuẩn châu Âu, giá tiền... nông thôn châu Á.
alt
Thư dằn mặt


by Lý Tưởng Người Việt
 alt
Tâm Nguyễn (Danlambao) - Phải nói từ sau  Hội nghị TW lần 6, ngài Tổng trở nên ưu tư sầu muộn, những gì ngài toan tính đã trở thành cú đấm ngược vào mặt ngài khiến ngài mất ngủ trầm trọng. Có ai hiểu được lòng ngài khi mình một lòng trung thành với cái chủ nghĩa xã hội yêu quý mà nhờ nó mình mới có được cơ hội leo lên chức Tổng bí thư một cách ngon lành không cần mấy tài năng, chỉ cần cúc cung tận tụy là được. Vậy mà một số tên bố láo dám nói nhăng nói cuội rằng ngài xuất thân không kinh qua chiến đấu, không qua rèn đúc trong chiến tranh, cái cuộc đời suông sẻ và đầy chất chính thống dễ chịu từ từ ngoi lên trên con đường ngập tràn nắng và ánh sáng. Cả cuộc đời ngài chỉ toàn học và học, rồi mần toàn công tác xây dựng và lý luận chủ yếu cho cái đảng chính thống của ngài. Còn kết quả là cái học vị Cử nhân văn chương, rồi Giáo sư, tiến sĩ ngành xây dựng đảng chứ có phải đồ bỏ gì đâu. Cả cuộc đời cống hiến cho đảng, để cuối cùng, với một mong ước hết sức nhỏ nhoi, ấy là để lại một dấu ấn gì đó cho công cuộc bảo vệ bền vững cái tiền đồn XHCN đã còn ít ỏi trên trái đất này cho mai sau.
Bởi lẽ, đã từ lâu ngài đã nhận thấy rằng cái chủ nghĩa mà ngài tôn thờ, cái đảng mà ngài đang nặng đeo mặc dù danh nghĩa là đang lãnh đạo cái đất nước này nhưng thực ra đã và đang bắt đầu rã nát, những thành phần cơ hội, đám con ông cháu cha và bọn ăn bám đã dần dần leo cao, chui sâu với những đặc quyền đặc lợi làm cho đảng mất dần uy tín và lòng tin của nhân dân.
 
Với hơn ba triệu đảng viên, ai dám đảm bảo có bao nhiêu phần trăm chân chính? Với một chính quyền chia nhỏ và dầy đặc cán bộ đảng viên, nhưng có bao nhiêu hợp lòng dân?… Chưa kể nhóm đặc quyền đặc lợi cấp cao, ở bên cạnh ngài đây, nó cũng bảo ngài "lú" và coi ngài chẳng ra gì. Cái hồi còn làm Chủ tịch Quốc hội, ngài đã từng cùng phe với chúng nó cũng chỉ vì nghĩ rằng, ủng hộ những dự án kinh tế mà chúng đưa ra cũng là cách đóng góp gì đó cho đất nước, bởi vì ngài không có được cái đầu "sâu xa" như chúng. Nhưng rồi ngài cũng vỡ lẽ ra rằng không phải cái gì chúng đưa ra cũng đều tốt lành, những siêu dự án cái thì bị phản đối quá trời, như đường xe lửa cao tốc Bắc-Nam, dự án bô-xít Tây Nguyên… nhưng rồi cũng trụ lại được cái bô xít, rồi cái bô xít này chắc có lẽ cũng thê thảm không kém gì cái Vinashin, Vinaline… Mà đâu chỉ có thế, những dự án lùm xùm và đầy tai tiếng khác đang đẩy nền kinh tế đất nước xuống bờ vực...
 
Nhưng cái vỡ lẽ lớn nhất mà ngài khám phá ra được rằng tuy ngài là tổng bí thư, nhưng thật ra ngài chẳng có chút quyền hành gì ráo. Từ ngày lên chức đến nay, các hoạt động của ngài chủ yếu là để làm kiểng, mọi thứ để lãnh đạo và điều hành đất nước đều nằm trong tay một thằng… mẹ cha nó, không thể gọi thẳng tên ra được, tạm gọi là thằng X vậy, hắn làm luôn cả nhiệm vụ của ngài khi trực tiếp chỉ đạo trong cả Bộ chính trị (vì có nhiều đàn em từng hưởng ơn mưa móc của hắn), thậm chí trong BCH TW cũng có nhiều Ủy viên hưởng ơn mưa móc của hắn, mà có một thời ngài cũng bị hắn ru ngủ bằng những trò lừa là những hứa hẹn thăng hoa kinh tế. Giờ mới biết hắn chỉ vì hắn thôi, chỉ vì quyền lực và quyền lợi cho mình, còn nhân dân, còn đất nước... chẳng là cái đinh gì !
 
Ngài vốn được đào tạo trong cái nôi của đảng, nhờ đảng mà đi lên, nên không thể để cho đảng ngày càng đi xuống được, càng không thể để cho cái thằng… lợi dụng đảng để củng cố quyền và lợi được. Ngài lại càng không thể chịu nỗi sự tha hóa của nhiều nhiều đảng viên đang làm mất dần tính đảng, thậm chí có người còn đòi đa nguyên đa đảng nữa chứ. Càng nghĩ ngài càng giận vì cái thời đại gì mà quá lố, không như cái hồi ngài còn trẻ, chỉ biết có đảng là trên hết, đảng nói gì là nghe răm rắp, nghe toàn diện và thực hiện toàn diện, cấm cãi. Còn bây giờ chúng mở mạng, nghe đài… rồi đòi hỏi đủ thứ, nào là chấm dứt sự lãnh đạo của đảng (mà thực ra đảng có lãnh đạo nữa đâu, thằng chính quyền lãnh đạo hết thảy, thằng nào nắm quyền và tiền thì là lãnh đạo, thế thôi…), đòi tam quyền phân lập (à, cái này thì mình chống tới cùng, vì như vậy thì còn gì là sự lãnh đạo của đảng nữa), đất đai thì giao về cho nhân dân (vậy thì đảng nắm cái gì chứ, đặc quyền lớn nhất của đảng là đất đai, kiểm soát được chúng là kiểm soát được dân chúng)…
 
Ngài muốn học tập tiền nhân của ngài, chẳng phải để nắm lại quyền lực và loại bỏ những thành phần chống đối, đảng ta đã từng phát động các phong trào rèn cán chỉnh quân, chỉnh huấn, học tập chính trị… đó sao? Các phong trào này bao giờ cũng đạt hiệu quả nhất định, quyền lực của đảng được phục hồi và củng cố, bất cứ những ai có tư tưởng dao động đều triệt để phản tỉnh để quay về với đảng. Ngài cũng thế, người ta đang coi thường ngài, đảng đang bị dần dần mất chất, mất niềm tin ở nhân dân, quyền lực của đảng chẳng còn gì, mặt khác, ngài muốn triệt cái thằng cha khinh khỉnh đang lấn sân ngài trong việc lãnh đạo đất nước… Ngài tranh thủ được sự đồng tình của đồng chí Tư Ếch, vài đồng chí trong Bộ Chính trị và nhiều đồng chí trong BCHTW, họ hứa hẹn sẽ ủng hộ ngài hết mình vì không chịu nổi cái thói khinh khỉnh khi người của đồng chí tạm gọi là X. Thế là ngài chủ trương phát động cái phong trào phê bình và tự phê bình qua cái Hội nghị trứ danh TW4, nhưng tổ chức tới tổ chức lui thì mới thấy thấm thía mùi đời, mấy thằng hồi đầu thậm thà thậm thụt nói ủng hộ ngài tự dưng biến đâu mất tiêu, thậm chí còn trở mặt ủng hộ tay X mới chết chứ, và còn đề nghị chỉ nên phê bình thôi, còn để đồng chí X có cơ hội đoái công chuộc tội nữa…
 
Thất bại vì không chết thằng tây nào, mà ngài còn phải chịu nhục lên tiếng trong Hội nghị TW6 là: "không thi hành kỷ luật đối với tập thể Bộ chính trị và một đồng chí trong Bộ chính trị; và yêu cầu Bộ chính trị có biện pháp tích cực khắc phục, sửa chữa khuyết điểm; không để các thế lực thù địch xuyên tạc, chống phá". Phải đổ thừa cho các thế lực thù địch là dễ nhất, còn hơn là chịu nhận mình là thất bại. Một thất bại hoàn toàn cay đắng. Tại sao học tập tiền nhân khó thế? Cái thời miền Bắc XHCN trên răng dưới dế, các cán bộ đảng viên ta đều sống nhờ sự ưu đãi về chế độ của đảng và nhà nước nên họ trung thành biết bao? Còn bây giờ, tiếp xúc với kinh tế thị trường, những cái đặc quyền đặc lợi vẫn còn đó nhưng chủ yếu nhờ vào thị trường nhiều hơn nhờ ở chế độ, nên đòi hỏi họ trung thành triệt để thì quá khó. Bởi ngài biết một điều, nếu không phải là đảng viên cộng sản, họ sẽ không bao giờ có được bất cứ một đặc quyền đặc lợi nào, vì vậy họ chỉ trung thành ở mức độ nào đó chấp nhận được.
 
Tuy thất bại, nhưng ngài cũng dành được cái quyền kiểm soát được cái Ban Chỉ đạo Phòng chống tham nhũng từ tay đ/c X, để củng cố quyền hành mới phần nào dành lại được, ngài phát động tiếp việc góp ý, sửa đổi hiến pháp 1992, mục đích cũng nhằm làm tăng cường quyền lực của đảng mà ngài là người đại diện, giảm bớt quyền hành của chính phủ và có thể, cái đích mà ngài nhắm tới là chức Tổng bí thư kiêm Chủ tịch nước như nước đàn anh của ngài là Trung Quốc không chừng. Nhưng cũng không ngờ, ngài không lường được phản ứng của dân chúng, trong đó có không ít người là đảng viên hay từng là đảng viên của ngài, các nhân sĩ trí thức, các thành phần dân chúng… nhất loạt phê phán và đề nghị bãi bỏ một số điều cốt lõi của hiến pháp như: bãi bỏ điều 4 của Hiến pháp, ủng hộ đa nguyên đa đảng, ủng hộ tam quyền phân lập, ủng hộ phi chính trị hóa quân đội nhân dân, đòi biểu tình, đòi trả quyền sở hữu đất đai về cho tư nhân…
 
Thật là loạn, loạn hết rồi, bọn này không biết rằng đó là những thanh thượng phương bảo kiếm của đảng cộng sản Việt nam, mà nếu không có nó, cái chính quyền XHCN này sẽ nhanh chóng đi vào con đường sụp đổ, bản thân ngài cũng sẽ không còn đất sống (vì ngài có biết làm gì khác hơn ngoài việc trung thành, tuyên truyền và giữ vững đường lối trên con đường xây dựng CNXH đâu), các đồng chí của ngài cũng thế, các con ông cháu cha, con cháu công thần sẽ không còn chỗ vinh thân phì gia, cái chính quyền cồng kềnh, nặng nề này sẽ lòi ra những gương mặt cơ hội, ăn bám và nhanh chóng đổ nhào.
 
Còn tam quyền phân lập ư? Đã từ lâu ngài đã từng tuyên bố không ủng hộ tam quyền phân lập, vì đó là tàn dư của chế độ tư sản. Nó phải được tập trung dưới sư lãnh đạo của đảng, không thể để phân lập linh tinh làm phân tán mất đi tính đảng. Phải, quyền lực của đảng là phải tuyệt đối, ngài muốn vậy.
 
Và lâu nay, trong cương lĩnh của đảng cũng nêu rõ: quân đội và công an là hai công cụ chuyên chính vô sản có nhiệm vụ bảo vệ đảng, bảo vệ chính quyền cách mạng… dù có gắn hai từ nhân dân vào đuôi của nó thì cũng không thể phủ nhận nó là công cụ của đảng, thì tổng bí thư chẳng phải là bí thư quân ủy trung ương là gì? Đúng là các suy nghĩ rách việc của bọn dân đen. Chúng nó muốn đảng và nhà nước này tiêu tùng à? Đừng hòng.
 
Mặt khác, đảng và nhà nước còn có cái núi ngũ hành đè lên đầu, lên cổ nhân dân là quyền sở hữu đất đai, cái này thì phải dứt khoát trong tay nhà nước, chứ giao về cho tư nhân thì… ăn cái giải gì nữa, đụng tới quyền tư hữu thì chết với chúng nó. Thì trong thời chống tây, chống mỹ, nếu không vì nhằm bảo vệ đất đai của mình thì đố có bao nhiêu cha nông dân nam bộ vào rừng cầm súng…
 
Còn biểu tình ư? Ai đời lại đi chống thằng bạn tốt của mình, đất đai thì của toàn dân, mà chủ nghĩa cộng sản thì đại đồng, xá gì một ít đất đai biên giới hải đảo mà chạnh lòng, giữ cho yên, củng cố quyền lực cho vững, đó là kế sách lâu dài của đảng ta…
 
Những tâm tư trĩu nặng trong những ngày này đã bộc phát thành lời trong dịp đi thăm Phú Thọ ngày 25/2 vừa qua, vậy mà cái bọn chống đối, bọn tiếp tay các thế lực thù địch vội vã tương ngay những bài phê bình nặng nề trên mạng. Mẹ kiếp, rõ ràng bọn này coi quyền lực của đảng chẳng ra gì. Trong thời trăm hoa đua nở, tiền nhân ta đã trừng trị được cái bọn nhân văn, nay mở đợt góp ý, sửa đổi hiến pháp, ló dạng nhiều tay công khai phản đối, trước mắt hạ được một thằng nhà báo tép riêu, rồi dần dần triệt những tên khác. Hây, chúng bây hãy đợi đấy…
 
Hay đây lại là một thất bại nữa cho ngài. Hỡi ơi, làm tổng bí thư đâu phải là chuyện dễ, nỗi lòng này ai tỏ cho mình đây…
 
07/3/2013
 
 
Tâm Nguyễn
danlambaovn.blogspot.com
Thứ Năm, 7 tháng 3, 2013 by Lý Tưởng Người Việt
Tin Hà Nội - Hôm nay nhân chuyến viếng thăm tại Hà Nội của Bộ trưởng Quốc phòng Sergei Shoigu, Nga và Việt Nam đã thảo luận về mở rộng các hợp đồng mua vũ khí trong đó có tàu ngầm,

sb6-large-content copy copy copy copy copy copy copy copy copy cũng như về việc Nga giúp Việt Nam phát triển ngành hải quân. Nga dự tính là vào tháng 8 tới sẽ giao cho Việt Nam chiếc tàu ngầm chạy bằng dieselđầu tiên trong số 6 chiếc mà Hà Nội đã ký hợp đồng mua vào năm 2009 với giá tổng cộng 2.1 tỷ đôla. Các chiếc tàu ngầm còn lại sẽ được giao từ đây đến năm 2016. Là một trong những nước mua vũ khí của Nga nhiều nhất, Việt Nam đang thảo luận về việc mua các phụ tùng cho những vũ khí thời Liên Xô, mua các vũ khí mới và các chiến hạm cũng như tàu ngầm. Phát biểu với báo chí sau cuộc hội đàm vớiđồng nhiệm Sergei Shoigu, Bộ trưởng Quốc phòng Cộng sản Việt Nam Phùng Quang Thanh cho biết là Việt Nam sẽ tiếp tục ký các hợp đồng mua vũ khí và thiết bị quân sự của Nga. Về phần ông Sergei Shoigu thì nói là hai bên cũng đã thảo luận về việc Nga giúp Việt Nam đào tạo sĩ quan chỉ huy, tham mưu, cũng như thủy thủ cho hải quân và giúp Việt Nam đóng những chiến hạm mới.

Hôm qua Bộ trưởng Quốc phòng Nga cũng đã đi thăm cảng Cam Ranh, trước đây là căn cứ quân sự của Mỹ, sau đó được sử dụng làm trung tâm bảo trì cho các chiến hạm Nga. Hai bên cũng đã thảo luận về việc sửa chữa các cơ sở của cảng Cam Ranh, nơi mà Việt Nam đã tuyên bố sẽ không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự nữa. Có tin Nga muốn xây một khu khách sạn du lịch chỉ dành cho các cựu sĩ quan Nga đến đây để nghỉ mát trong khu vực này.
by Lý Tưởng Người Việt
Tin Hà Nội - Tin từ trong nước cho biết tính đến tối hôm nay, đã có trên 4300 chữ ký ủng hộ lời tuyên bố của các công dân tự do, do một số nhân sĩ trí thức trong nước phát động nhân dịp Cộng sản Việt Nam tổ chức lấy ý kiến người dân về việc sửa đổi hiến pháp. Lời tuyên bố của các công dân tự do ghi rằng những người ký tên không chỉ muốn bỏ Điều 4 trong Hiến pháp hiện hành, mà chúng tôi muốn tổ chức một Hội nghị lập hiến, lập một Hiến pháp mới thực sự là ý chí của toàn dân Việt Nam, không phải là ý chí của đảng cộng sản như Hiến pháp hiện hành. Những người này ủng hộ đa nguyên, đa đảng,ủng hộ các đảng cạnh tranh lành mạnh vì tự do, dân chủ, vì hòa bình, tiến bộcủa dân tộc Việt Nam, không một đảng nào, lấy bất cứ tư cách gì để thao túng, toàn trị đất nước. Lời tuyên bố ghi nhận không chỉ ủng hộ xây dựng một chính thể tam quyền phân lập mà còn muốn một chính thểphân quyền theo chiều dọc, tức là tăng tính tự trị cho các địa phương, xây dựng chính quyền địa phương mạnh, xóa bỏ các tập đoàn quốc gia, các đoàn thể quốc gia tiêu tốn ngân sách, tham nhũng của cải của nhân dân, phá hoại niềm tin, ý chí và tinh thầnđoàn kết dân tộc. Ngoài ra những người ký tên cũng kêu gọi ủng hộ phi chính trị hóa quân đội. sb7-large-content copy copy copy copy copy

Quânđội là để bảo vệ nhân dân, bảo vệ tổ quốc, bảo vệ cương vực, lãnh thổ không phải bảo vệ bất cứ một đảng phái nào, và khẳng định mình có quyền tuyên bố như trên và tất cả những người Việt Nam khác đều có quyền tuyên bố nhưthế. Các nhà trí thức khẳng định, mình đang thực hiện quyền cơ bản của con người là tự do ngôn luận, tự do tư tưởng; quyền này mỗi người sinh ra đã tự nhiên có, nó được nhân dân Việt Nam thừa nhận và tôn trọng; quyền này không phải do đảng cộng sản ban cho, nên đảng cộng sản không có quyền tước đoạt hay phán xét nó. Vì thếhọ cho rằng, những người nào chống lại các quyền trên là phản động, là đi ngược lại với lợi ích của nhân dân, dân tộc, đi ngược lại xu hướng tiến bộ của nhân loại. Những ai muốn ký tên vào lời tuyên bố này xin gửi thư về địa chỉ tuyên bố công dân tự do at Gmail.com.
by Lý Tưởng Người Việt
Tin Hà Nội - Đảng Cộng sản Việt Nam đang hốt hoảng trước làn sóng góp ý đòi xóa bỏ Điều 4 Hiến Pháp, đòi đa nguyên đa đảng, liền tung ra thủ đoạn: quy chụp là giới trí thức, và cả những người góp ý đòi đa đảng như Hội Đồng Giám Mục Việt Nam là đang tính đảo chánh mềm. Hành vi Đảng Cộng sản Việt Nam quy chụp tội này có tính nghiêm trọng,

sb10-large-content copy copy vì đa số những ngừơi từng bị kết án nặng trước giờ thực ra vẫn còn nhẹ hơn nhiều so với hành viđảo chánh. Sau khi 72 nhà trí thức trong đó có những cựu quan chức cấp cao như nguyên Bộ trưởng Tư Pháp Nguyễn Đình Lộc và cựu Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, và bây giờ là Hội Đồng Giám Mục Việt Nam lên tiếng về việc sửa đổi hiến pháp, người ta thấy báo chí do nhà nước kiểm soát đã viết những bài quy chụp những người này là lợi dụng cơ hội đóng góp ý kiến sửa đổi Hiến pháp nhằm thực hiện một cuộc đảo chính bằng cách thay đổi nội dung căn bản của Hiến pháp năm 1992, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam.

Bài báo cho rằng những hành động của những người này chỉ là ảo tưởng, và điều này sẽ không bao giờ thực hiện được. Nhiều bài báo khác cũng được những tay bồi bút tung ra nhằm bôi nhọnhững nhân vật ký tên trong lời tuyên bố, cũng như Hội đồng Giám mục Việt Nam là không thực tế và đi ngược lại nguyện vọng của quần chúng. Hiện chưa biết nhà nước Cộng sản Việt Nam sẽ đưa ra những biện pháp nào mạnh tay hơn để đối phó với làn sóng chống đối đang trào dâng trong nước, SB-TN sẽ theo dõi và có tin gì mới sẽ tường trình cùng quý khán thính giả của đài.
Thứ Tư, 6 tháng 3, 2013 by Lý Tưởng Người Việt
vietgianVietkieuSau nhiều năm tuyên bố vung vít để mong Việt Cộng (VC) cho phép về Việt Nam để thực hiện giấc mộng cuồng rồ là được VC cho làm "Đại sứ lưu động" đi khắp nơi để "ăn mày viện trợ" cho VC, ngày 15 tháng 1 năm 2004, ông Nguyễn Cao Kỳ đã được toại nguyện.

 

Ông Nguyễn Cao Kỳ đã từng là Tư Lệnh Không Quân của QLVNCH. Từng giữ chức Chủ tịch Ủy Ban Hành Pháp Trung Ương, tức Thủ Tướng của cái gọi là "Chính phủ của dân nghèo". Chức vụ cuối cùng của ông là chức Phó Tổng Thống là một chức vụ… ngồi chơi xơi nước!

 

Những lời tuyên bố ca tụng chế độ cộng sản, gọi những người Việt hải ngoại chống Cộng là "một lũ", thách thức cộng đồng người Việt chống Cộng tại hải ngoại là sẽ không làm được gì ông ta, cùng những lời tuyên bố nhố nhăng, vung vít khác đã tạo nên một làn sóng phẫn nộ từ hải ngoại đến trong nước.

 

Đã có quá nhiều lời phê phán của nhiều người, nhiều giới, từ già trẻ bé lớn, từ hải ngoại đến trong nước, từ những người mà cửa miệng chưa bao giờ biết đến hai chữ "chống Cộng", cũng như những người thường coi mình thuộc thành phần "thầm lặng" đến những người coi chuyện chống Cộng là để yểm trợ trên 87 triệu đồng bào trong nước được hưởng một chế độ tự do, dân và nhân quyền là lẽ sống của đời mình… về những việc làm phản bội, vô liêm sỉ, khốn nạn của ông Nguyễn Cao Kỳ.

 

Trong một bài báo được đăng tải trên tờ New York Times thấy ông Kỳ có khoe mẽ là chuyến du hành của ông "phát xuất từ những khuyến khích nơi hậu trường của chính quyền Bush"; nhưng, qua bài báo phỏng vấn của Thông tấn xã VC, cho thấy chuyện vậy mà không phải vậy! Việc ông Nguyễn Cao Kỳ trở về Việt Nam không phải là "xuất phát từ những khuyến khích nơi hậu trường của chính quyền Bush" mà chỉ là xuất phát từ bà vợ mới, người con gái riêng của bà này và chuyện làm ăn với VC của ông Kỳ và những người này.

 

Nghe ông Nguyễn Cao Kỳ nhũn như con chi chi trả lời phóng viên Thông tấn xã VC: "Bây giờ tôi đã 75, chắc là cũng chỉ có thể cố gắng được trong khoảng 3 năm nữa để góp phần xây dựng những nhịp cầu của sự nghiệp đại đoàn kết dân tộc" mà phát ứa gan!

Làm ăn thất bại ở Mỹ, theo bà vợ "mới sắm" về VN làm nghề dẫn đường, dắt mối để kiếm sống thì cứ lẳng lặng mà làm, khoác lên cái lớp sơn "xây dựng sự nghiệp đại đoàn kết dân tộc" làm quái gì cho nó thêm lỡ loét hào quang "lái phi cơ vượt sông Bến Hải hô hào Bắc tiến" thuở nào.

Càng bệ rạc hơn khi lại phải vâng lệnh VC trồi đầu về Mỹ, tới khách sạn Dana Point nói lời bợ đỡ Chủ tịch nước VC Nguyễn Minh Triết  trong khi bên ngoài hàng ngàn người Việt tỵ nạn cộng sản biểu tình phản đối.

Bằng những việc làm đốn mạt, tự tay ông Nguyễn Cao Kỳ đã nổi lửa thiêu rụi cái hào quang, cái uy tín ngày nào khi còn là một Tư Lệnh Không Quân, là một Chủ tịch Ủy Ban Hành Pháp Trung Ương, là một Phó Tổng Thống - dù chỉ là bù nhìn!

Sau 6 năm

"Bó thân về với triều đình

Hàng thần lơ láo phận mình ra chi!"

cho đến nay, cựu Phó Tổng Thống, cựu Chủ tịch Ủy Ban Hành Pháp Trung Ương, cựu Tư Lệnh Không Quân/QLVNCH chỉ còn là một cái thây ma chính trị. Và đã bị bọn cầm quyền VC vất bỏ như một cái vỏ chanh đã hết nước!

 

Và, cuối cùng ông ta đã chết bệnh ở Mã Lai. Ước vọng cuối cùng là được chôn ở VN cũng bị VC cấm, phải đem về Mỹ hỏa thiêu! Thôi thế cũng xong một kiếp người!

*

Sáu năm sau, tháng 10 năm 2010, một cựu lãnh đạo cao cấp của chế độ Việt Nam Cộng Hòa và QLVNCH lại bước theo bước chân  ô nhục của cựu Tướng Nguyễn Cao Kỳ, đó là ông Trần Thiện Khiêm, cựu Thủ Tướng Việt Nam Cộng Hòa, cựu Đại Tướng QLVNCH.

 

Sau 35 năm im hơi, lặng tiếng trước những đau thương, mất mát cho người dân miền Nam mà trong đó ông cũng có một phần trách nhiệm. Sau 35 năm im hơi, lặng tiếng trước những biến động của thời cuộc, trước những tranh đấu của những người Việt tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại, trước những đòn thù của VC liên tục tấn công vào người Việt tỵ nạn. Đùng một cái, vào những này cuối tháng 9 năm 2010, ông lại xuất hiện tại Quận Cam, miền Nam California, trong cái gọi là "Đại hội Bất thường" của Tập Thể Chiến Sĩ VN/HN. Trên truyền thanh, truyền hình, báo chí và trên các diễn đàn điện tử đã có nói nhiều về chuyện xuất hiện của ông Trần Thiện Khiêm. Những lời bênh vực gượng gạo của những người đã từng thọ ơn ông cưu Thủ Tướng, cựu Đại Tướng của chế độ VNCH đã không át nỗi những âm thanh cuồng nộ của Lẽ Phải và Sự Thật!

 

Chuyện ô nhục nhất là chuyện ông Trần Thiện Khiêm đã trả lời trong cuộc phỏng vấn 60 phút của xướng ngôn viên Việt Dzũng của đài truyền hình SBTN.

 

"Dù Cộng sản hay không Cộng sản thì họ cũng có tinh thần dân tộc yêu nước. Kết án bây giờ hẳn có sự sai lầm chăng?"

 

Nghe câu trả lời rất ư là "lịch sử" này của ông cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiêm, chắc chắn những người lính đã chết trong cuộc chiến bảo vệ cho tự do, dân chủ của chế độ miền Nam chắc chắn không yên lòng mà nhắm mắt. Nếu có một phép lạ nào mà họ có thể làm được, chắc chắn hàng vạn oan hồn uổng tử sẽ hiện lên để đòi mạng ông cựu Đại Tướng vô cùng khốn nạn này là cái chắc! Nói theo cách nói của phim bộ Hồng Kông thì ông không trả lời đâu có ai nói ông câm!

 

Chưa hết chuyện khốn nạn của một ông cựu Thủ Tướng của chế độ VNCH!

Khi được xướng ngôn viên Việt Dzũng hỏi:

 

"Đại Tướng có thông điệp gì cho tuổi trẻ trong nước và hải ngoại"

 

thì ông Trần Thiện Khiêm trả lời ngon ơ:

 

"Đảng Cộng sản Việt Nam đang tổ chức họp đảng và đang lấy từng ý kiến của người dân để thay đổi chế độ. Người dân cứ việc đưa ý kiến cho đảng cộng sản VN".

 

Theo bà Tôn Nữ Hoàng Hoa diễn tả trong bài "Nghe Nói Mà Mắc Cỡ" thì:

"Nghe như vậy Việt Dzũng lúynh quýnh thấy mà tội bèn phản ứng:

 

"Đưa ý kiến sao được, Công An chúng sẽ tóm hết".

 

Cụ Thủ Tướng TTK thấy thái độ của Việt Dzũng bèn nói trớ là:

 

"Ở bên Pháp đã đưa ý kiến".

 

Thiệt đúng là… "hết nước nói" với ông Trần Thiện Khiêm, người đã từng là Đại Tướng của QLVNCH và là Thủ Tướng của chế độ VNCH.

 

*

 

Năm 2004, cựu Thiếu Tướng, cựu Thủ Tướng, cựu Phó Tổng Thống VNCH là ông Nguyễn Cao Kỳ theo bà vợ mới về VN buôn bán, làm ăn để sống nốt những ngày cuối đời. Ông đã tự nổi lửa thiêu rụi cái quá khứ của ông là một sĩ quan cao cấp trong QLVNCH, là một lãnh đạo cao cấp của chế độ VNCH.

 

Năm 2010, cựu Đại Tướng, cựu Thủ Tướng của VNCH là ông Trần Thiện Khiêm cũng theo bà vợ mới đến Quận Cam lại làm chuyện đốn mạt hơn cả ông Nguyễn Cao Kỳ là ca tụng Việt Cộng cũng có lòng yêu nước [sic]!

 

Trước đó, ông ta đã đến "Tượng Đài Việt Mỹ" và đã dự "Đại hội Bất Thường" của Tập Thể Chiến Sĩ VNCH/HN. Không biết ông cựu Đại Tướng có nhớ đến câu "Nhất Tướng công thành vạn cốt khô?" Được biết đại hội này đã bầu Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại làm Chủ Tịch thay thế cựu Đại Tá Nguyễn Xuân Vinh. (Theo tin được đưa lên diễn đàn điện tử cách nay khoảng 2 tháng thì Phó Đề Đốc Hồ văn Kỳ Thoại là 1 trong 3 người đã được Tổng lãnh sự Houston là Lê Dũng tiếp xúc để đề nghị chuyện "hoà giải, hòa hợp" để xây dựng đất nước. Một cựu Sĩ quan Hải quân đã liên lạc với ông Phó Đề Đốc và hỏi về chuyện này thì ông ta cho biết là sự thật nhưng ông ta đang còn "wait and see!"

 

Không biết khi về dự "Đại hội Bất Thường" và nhận chức Chủ Tịch của Tập Thể, ông Phó Đề Đốc đã có trả lời dứt khoát về đề nghị của TLSVC ở Houston hay chưa? Chúng tôi xin nêu lên vấn đề này với sự dè dặt thường lệ?).

 

Chuyện 2 ông Cưu Tướng, Cựu Thủ Tướng Nguyễn Cao Kỳ, Trần Thiện Khiêm tự nổi lửa tự thiêu không có gì quan trọng vì cá nhân và  gia đình các ông ấy phải gánh chịu.

 

Chuyện chúng tôi xin lên tiếng ở đây là chuyện ông Tân Chủ Tịch Hồ Văn Kỳ Thoại đã mời ông cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiêm vào Hội Đồng Tư Vấn của Tập Thể.

 

Trong khi đó thì trước đó, ông Phan Tấn Ngưu, người tổ chức "Đại Hội Bất Thường" cho biết là ông Trần Thiện Khiêm đến Quận Cam "chỉ để cám ơn những người đã tổ chức quyên góp để giúp thương phế binh trong nhiều năm qua và mời những người này một bữa cơm" (sic!). Và cũng chính ông Phan Tấn Ngưu trả lời báo chí là ông Trần Thiện Khiêm không có dính dáng gì tới "Đại Hội Bất Thường" của Tập Thể.

 

Chuyện những câu tuyên bố tự thiêu mình của ông Trần Thiện Khiêm trong cuộc phỏng vấn của Việt Dzũng, theo tôi, không quan trọng bằng chuyện thời gian còn lại sau những câu trả lời ô nhục ca tụng "VC cũng có tinh thần dân tộc". Đó là chuyện ông ta cứ nói đi, nói lại về chuyện Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam.

 

*

Với "Đại hội Bất Thường" với vị Tân Chủ Tịch là Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại có lời đồn đãi là ông này có liên  hệ với TLS/VC ở Houston. Với cuộc phỏng vấn của đài SBTN với chuyện lặp đi, lặp lại Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam của ông Trần Thiện Khiêm mà ông Tân Chủ Tịch Hồ Văn Kỳ Thoại cho biết là đã mời ông ta vào Hội Đồng Tư Vấn, trong cộng đồng đang dấy lên dư luận: Phải chăng trong tương lai Tập Thể sẽ tổ chức diễn thuyết, triễn lãm, trưng bày về trận hải chiến Hoàng Sa, Trường Sa (mà Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại là người chỉ huy) để gây quỹ, để đăng báo Mỹ… để cùng với đảng Việt Tân tiếp tay Việt Cộng chống Trung Cộng - như đảng Việt Tân đang làm trong chiều hướng hoà giải hòa hợp với VC? (Trong thực tế, chuyện này đã không thể thực hiện vì gặp phải sự chống đối).

 

Sở dĩ dư luận thắc mắc về chuyện này vì trước kia, sau khi Đại Hội Toàn Quân rất là thành công với hàng ngàn người tham dự thì các ông Nguyễn Xuân Vinh, Lê Minh Đảo, Nguyễn Khắc Bình đã đem nguyên con Tập Thể yểm trợ đảng Việt Tân tổ chức "Ngày Việt Nam Tự Do" để thay thế "Ngày Quốc Hận 30-4" tại Hoa Thịnh Đốn. Bị dư luận tố cáo, Tập Thể "đã ngủ yên" từ bấy đến nay.

 

Cựu Thiếu Tướng Nguyễn Khắc Bình sau "Đại hội Bất Thường" khi trả lời báo chí có cho biết "cá nhân ông cũng như Tập Thể vẫn có liên lạc thường xuyên với cựu Đại Tướng (Trần Thiện Khiêm) vì Đại Tướng cũng là người có nhiều liên lạc với các giới lãnh đạo Hoa Kỳ".

 

Cựu Đại Tá Phạm Bá Hoa, ông Nguyễn Văn Ngân, cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đều xác nhận ông Trần Thiện Khiêm là người hoạt động cho CIA.

 

Chuyện khôi hài sau đó là Tập Thể lại tổ chức một Đại Hội Bất Thường ở Houston để ông cựu Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại từ chức, giao quyền lại cho cựu Đại Tá Mai Viết Triết.

 

"Sự cố" được thiên ha đồn rùm là trong đại hội này là có ông Tiến sĩ Lê Thiện Ngọ công khai tuyên bố là "bây giờ đâu có còn lằn ranh Quốc, Cộng", khiến bà Tôn Nữ Hoàng Hoa "nộ khí xung thiên" lên tiếng "dạy dỗ" khiến ông Tiến sĩ Lê Thiện Ngọ, theo tự khoe của ông ta là đã chuẩn bị từ lâu "một quốc sách cứu nước" đã phải co đầu rục cổ.

 

"Chuyện khôi hài ra nước mắt" kế tiếp là ông cựu Đại Tá Mai Viết Triết không biết có "đại hội, đại hiếc" gì không gửi văn thư "ra lệnh" cho ông cựu Thiếu Tá Cảnh Sát Phan Quang Nghiệp, Tổng Thư Ký của Tập Thể phải "bàn giao" giấy phép (by law) của Tập Thể cho ông ta để ông ta lên "chấp chánh" điều hành Tập Thể!

 

Ông Tổng Thư Ký Phan Quang Nghiệp, một cựu tù nhân 17 năm tù Việt Cộng lễ phép trả lời ông cựu Đại Tá Tình báo QLVNCH Mai Viết Triết, người nổi tiếng với câu tuyên bố "đảng CSVN và Bác Hồ (của ông ta) có công thống nhất đất nước" là "giấy phép bên Mỹ xài ở bên Tây không được".

 

*

Nay, vừa bước sang năm 2013, cựu Thiếu Tướng Nguyễn Khắc Bình, cựu Tư Lệnh Cảnh Sát Quốc Gia VNCH, cựu Đặc Ủy Trưởng Phủ Đặc Ủy Trung Ương Tình Báo VNCH cũng đã làm chuyện tự thiêu như các cựu Tướng Nguyễn Cao Kỳ, Trần Thiện Khiêm.

 

Cựu Tướng Nguyễn Khắc Bình là kẻ đứng trong bóng tối giật dây Tập Thể Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hoà từ bấy lâu nay, đã làm việc "ném đá không cần giấu tay" là ra lệnh cho các thuộc cấp là cựu Trung Tá (?) Lương Văn Ngọ, Trung Tâm Trưởng Tập Thể Vùng Tây Bắc Hoa Kỳ, cựu Trung Tá Trần Công Luyện, cựu TTT vùng Tây Bắc Hoa Kỳ và những kẻ bất tài, háo danh như Nguyễn Tái Đàm, Phạm Hữu Sơn, "thi lão" Trường Giang tức cựu Trung Tá William Triêm Đặng phối hợp với tổ chức Liên Đoàn Cử Tri do cựu luật sư Đỗ Doãn Quế, một đảng viên cao cấp của Mặt Trận (trước kia) và đảng Việt Tân (hiện nay) (*) điều khiển và chi tiền lập ra cái gọi là "Hội Đồng Các Đoàn Thể" và "đẻ non" ra cái gọi là Ủy Ban Tổ Chức Bầu Cử Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam Bắc Califonia nhiệm kỳ 6 để bầu ra "thay thế" Ban Đại Diện CĐVN/BC do ông Nguyễn Ngọc Tiên đang làm Chủ Tịch, hầu thi hành kế hoạch yểm trợ Phó Thị TrưởngMadison Nguyễn trong kỳ bầu cử vào năm 2014.

 

Nhưng, như trong những bài viết trước đây, chúng tôi đã vạch rõ những người này chỉ có thể thành lập thêm một "Ban Đại Diện Cộng Đồng gì đó" tại San José, chứ họ không có thể thay thế Ban Đại Diện CĐVN/BC - như trước đây Chu Tấn Trần Như Huỳnh đã thành lập Ban Đại Diện Cộng Đồng NGƯỜI Việt Bắc California do Hoàng Thế Dân (đảng Việt Tân), Hồ Văn Khởi(đảng Đại Việt) cầm đầu nhưng đến nay thì chỉ còn hư danh vì không hoạt động gì cả.

 

 

Phải chăng đây là lúc những thế lực đứng trong bóng tối đang giật dây các con rối chính trị tại cánh đồng lầy chính trị tại hải ngoại tiếp tay với đảng Việt Tân phá nát các cơ chế chính danh của cộng đồng chống Cộng, các tổ chức thực sự chống Cộng để hoà giải hòa hợp với VC để chia chác bàn tiệc xương máu của 90 triệu người dân trong nước và 3 triệu người Việt tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại?

 

Chú thích: (*)

 

Tài liệu chứng tỏ các ông Đỗ Doãn Quế, Huỳnh Lương Thiện là cán bộ cao cấp của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam, nay đã đổi thành đảng Việt Tân:

 

"Phiên họp được triệu tập do mọi người đều nóng lòng muốn biết kết quả chuyến đi gặp Hoàng Cơ Minh của Vũ Văn Chương. Có sự hiện diện của Phạm Văn Liễu (Tổng Vụ Trưởng), Trần Minh Công (Tổng Vụ Phó) và các Ủy viên Trần Huỳnh Châu, Phan Văn Chung, Hoàng Cơ Định, Trần Xuân Ninh, Đỗ Doãn Quế, Huỳnh Lương Thiện, Đặng Đình Trí và đại diện Phong Trào là tôi".

 

(Trích "Hồi Ký Một Đời Người" của Cụ Phạm Ngọc Lũy, Chủ Tịch Phong Trào Yểm Trợ Kháng Chiến, trang 232 về Phiên họp ngày 8-12 na9m 1984).

 

LÃO MÓC
Thứ Ba, 5 tháng 3, 2013 by Lý Tưởng Người Việt
PHỎNG VẤN GIÁM MỤC VINCENT NGUYỄN VĂN LONG
Về bức thư của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam góp ý sửa đổi Hiến Pháp




(Dưới bài phỏng vấn, có lời của VietCatholic và của LM Bùi Thượng Lưu mời Bà Con ghi danh ủng hộ Bức Tâm Thư của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam yêu cầu sửa đổi Hiến Pháp của nhà nước cộng sản Việt Nam.)
Thực hiện Radio Australia

Radio Australia: Quan điểm của Giám mục về Thư Góp ý của Hội đồng Giám mục Việt Nam?
GM Vincent Nguyễn văn Long: Thưa anh và qúy thính gỉa của đài Radio Australia. Trước khi trả lời câu hỏi này, tôi xin được vắn tắt nói qua về bối cảnh và nội dung bức thư góp ý của Ban Thường Vụ trực thuộc HĐGMVN, Giáo Hội CG. Nhà nước CSVN đã kêu gọi người dân và các tổ chức trong nước đóng góp ý kiến cho dự thảo sửa đổi Hiến Pháp năm 1992. Với tư cách lãnh đạo và đại diện chính thức của Giáo Hội Công Giáo (GHCG) tại Việt Nam, HĐGM qua Ban Thường Vụ đã gửi thư góp ý cho Ủy Ban Dự Thảo của Nhà nước CSVN với một nội dung đầy sâu sắc và thuyết phục. Bức thư phân tích rõ những khó khăn và bế tắc của tình hình đất nước do chế độ độc tài đảng trị gây ra và đề nghị xóa bỏ đặc quyền của bất cứ đảng phái chính trị nào ngay từ trong cấu trúc Hiến Pháp. Tóm lại, phải xóa bỏ xiềng xích của ý thức hệ CS đã trói buộc và kìm hãm sự phát triền của đất nước; và phải trả lại cho người dân quyền quyết định và chọn lựa một chính phủ pháp quyền, của dân, do dân và vì dân.
Cá nhân tôi cho đây là một bức thư đầy qủa cảm, nhậy bén và xác thực với hiện trạng đất nước và thao thức của người con dân Việt khắp nơi. Bức thư đã nói lên tiếng nói ngôn sứ cùa Giáo Hội, tức là nói lên sự thật, nói lên hiện trạng đích thực của đất nước, nói lên thay cho triệu con tim đang thao thức một xã hội dân chủ, văn minh và lành mạnh. Tôi cho rằng đây là một sự đồng hành can trường và bước đi có tính cách quyết định trong cuộc hành trình gian khổ của dân tộc tiến về một tương lai tươi sáng.
Người Công giáo Việt Nam ở Úc nói riêng và ở nước ngoài nói chung nghĩ gì về Thư Góp ý này? 
GM Vincent Nguyễn văn Long: Thưa anh và thính gỉa của đài. Theo sự thẩm định của tôi, bức thư của HĐGMVN đã mang lại cho tất cả đồng bào Công Giáo hải ngoại một niềm hy vọng mới và một sự động viên về vai trò làm muối men cho đời, nhất là cho quê hương đất nước. Người Việt Công Giáo tại Úc nói riêng rất vui mừng về bức thư thề hiện lập trường của GHCG trong hiện tình đất nước và dưới ánh sánh Tin Mừng. Có lẽ vì hoàn cảnh địa lý và truyền thống nối kết hài hòa, người Việt Công Giáo tại Úc luôn tiên phong trong các vấn đề liên qua tới Giáo Hội và quê hương. Do đó, tôi thiển nghĩ là bức thư có tác dụng như một luồng gío mới, làm tác động sâu xa vào lòng người Việt Công Giáo tha hương. Như mọi người đều biết, người Công Giáo chúng tôi đang mong chờ vị lãnh đạo Giáo Hội hòan vũ mới thay cho vị tiền nhiệm Bênêdictô 16 đã từ chức. Chúng tôi đang chờ luồng gió mới của Chúa Thánh Thần thổi vào lòng Giáo Hội. May thay, chính luồng gió mới của Chúa Thánh Thần đang thổi vào làm canh tân Giáo Hội tại quê nhà và qua đó, cũng sẽ làm đổi mới quê hương đang nghiệt ngả trong sa mạc của chủ nghĩa Cộng Sàn.
Theo Giám mục, trong những điểm đề nghị được Hội đồng Giám mục Việt Nam nêu ra, điểm nào quan trọng nhất và cần được ưu tiên thực hiện? 
GM Vincent Nguyễn văn Long: Đọc bức thư, tôi thật tâm đắc với những phân tích sắc bén và những đề nghị thuyết phục của HĐGMVN. Nếu nói là điểm nào quan trọng nhất thì theo tôi, đó là điểm nói về việc thi hành quyền chính trị của người dân. Ở đây tôi xin mở ngoặc nói là vai trò của Giáo Hội không chỉ giới hạn vào những vấn đề thuần túy tôn giáo. Chúng tôi còn có bổn phận đưa đạo vào đời và đóng góp vào những vấn đề xã hội dưới ánh sáng Tin Mừng. Chúng tôi không thể vô cảm và nhất là càng không thể làm công cụ cho bất cứ chế độ nào. Do đó, việc gióng lên tiếng nói ngôn sứ ngay cả trong những bế tắc có tính chính trị không đi ra ngoài vai trò cùa Giáo Hội. 
Với quan niệm đó, thưa anh và qúy thính gỉa, việc đưa ra một đề nghị cho vấn đề chính trị nóng bỏng của đất nước là một bổn phận và trách nhiệm thiêng liêng của chúng tôi, những người lãnh đạo tôn giáo. Tôi cho rằng đề nghị cuối cùng trong bức thư của HĐGMVN là điểm quan trọng nhất. Tôi xin trích nguyên văn: "Phải vượt qua sự bất hợp lý từ trong cấu trúc Hiến pháp, bằng cách xóa bỏ đặc quyền của bất kỳ đảng phái chính trị nào, đồng thời nhấn mạnh vai trò của Quốc Hội là "cơ quan quyền lực Nhà nước cao nhất", do dân bầu ra và là đại diện đích thực của nhân dân, chứ không phải là công cụ của một đảng cầm quyền nào."
Nói một cách khác, nguyên nhân của mọi bế tắc mà đất nước đang phải đương đầu hiện nay chính là một hệ thống chính trị không phải của dân, do dân và vì dân. Chỉ khi nào chúng ta tháo bỏ xiềng xích của một hệ thống độc tài đảng trị, một ý thức hệ ngoại lai và đã bị khai trừ tại đại đa số các quốc gia tiên tiến, chúng ta mới có hy vọng kiến tạo một xã hội dân chủ, văn minh và lành mạnh.
Hôm thứ Hai 25/2 Tổng Bí thư đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng cho rằng các "luồng ý kiến" đòi hỏi xóa bỏ điều 4 Hiến pháp, đòi đa nguyên, đa đảng, đòi tam quyền phân lập… là "suy thoái chính trị, tư tưởng, đạo đức".
GM Vincent Nguyễn văn Long: Những lời của ông Tổng Bí Thư có đáng để chúng ta bình luận không thì tôi để cho qúy vị thính gỉa tự trả lời. Tôi cho rằng những lời này phát xuất từ một tư tưởng đóng khung trong qúa khứ và trong một ý thức hệ cũng thuộc về qúa khứ. Tới thế kỷ của cách mạng thông tin mà còn có những nhà lãnh đạo sống trong ảo tưởng của một hệ thống chính trị, tư tưởng, đạo đức cách mạng CS của thập niên 50. Thật đáng buồn cho đất nước.
Nhưng chỉ sau đó vài ngày, vào ngày 1/3, qua Thư Góp ý, HĐGM VN cũng đã gần như hoàn toàn đòi hỏi xóa bỏ những điều trên, như xóa bỏ điều 4, đòi tam quyền phân lập, đòi xóa bỏ sự áp đặt thống trị của một ý thức hệ và tư tưởng duy nhất hiện hành ở Việt Nam. .. Như vậy liệu có thể xem như HĐGM VN cũng đã "suy thoái chính trị, tư tưởng, đạo đức" hay sao? Giám mục nhận định thế nào về sự kiện này? 
GM Vincent Nguyễn văn Long: Một lần nữa, tôi tôn trọng sự suy nghĩ của qúy thính gỉa. Ai thể hiện sự "suy thoái"? Đất nước ta, dân tộc ta vì sao bị "suy thoái" thì chúng ta có thể dễ dàng kết luận. Không cần phải phân bua trước những lời phát biểu không đáng để chúng ta bình luận.
Các chương trình hành động cụ thể của cộng đồng CG người Việt ở hải ngoại nói chung và ở Úc nói riêng sẽ ra sao để hỗ trợ, v.v... cho bản kiến nghị trên. Các Giám muc VN ở Hải ngoại có lên tiếng hiệp thông/đồng tình chung với HDGMVN trong nước không ?
GM Vincent Nguyễn văn Long: Thưa anh và thưa qúy thính giả. Ngay khi bức thư được phổ biến, chúng tôi các giám mục, linh mục Việt Nam và các tổ chức truyền thông Công Giáo tại hải ngọai đã tìm cách để hiệp thông và hậu thuẫn HĐGMVN trước một hành động đầy sự can đảm và tính tiên tri. Trong những ngày xắp tới, chúng tôi sẽ tổ chức những buổi cầu nguyện và ký thỉnh nguyện thư, ủng hộ bức thư của HĐGMVN và đồng hành với Giáo Hội và quê hương. Đất nước Việt Nam có thể nói đang đi đến một bước ngoạch lịch sử: hoặc là chúng ta tiếp tục con đường tiến lên Xã Hội Chú Nghĩa mà thực chất là một con đường dẫn tới sự băng hoại và bế tắc toàn diện như đang diễn ra hiện nay. Đó là chưa nói đến hiểm họa về chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ –một thử thách mà các nhà lãnh đạo CSVN hoàn toàn bất lực và thông đồng. Chúng ta có chọ lựa thứ hai là chấm dứt chế độ độc đảng, là phục hồi "quyền làm chủ của người dân", là "lấy truyền thống văn hóa dân tộc làm nền tảng tư tưởng và điều hành xã hội", là thực hiện một tiến trình dân chủ dẫn đến một "nhà nước pháp quyền của dân, do dân và vì dân". 
Tất cả những điều này không phải là do những thế lực thù địch, hay những kẻ phản động theo diễn tiến hòa bình phát động. Nó càng không phải là do "suy thoái chính trị, đạo đức và tư tưởng" mà ngài Tổng Bí Thư đã cảnh cáo. Tôi cho rằng, những đề nghị của HĐGMVN là tiếng nói từ lòng dân tộc, tiếng nói của lương tâm xã hội, tiếng nói của sự thật, tiếng nói của những khao khát chân chính. Tôi cho rằng, tiếng nói này không chỉ cho người Công Giáo. Nó là tiếng chuông hiệu triệu cho toàn dân tộc, không phân biệt tôn giáo, giai cấp hay khuynh hướng chính trị. Chúng ta chỉ có một tương lai tươi sáng cho đất nước nếu chúng ta tháo ra khỏi mình xiềng xích của một hệ thống chính trị lỗi thời, "một hệ ý thức duy nhất đã kìm hãm tư duy sáng tạo của người dân Việt Nam."
Lịch sử khi nhìn lại tiến trình dân chủ hóa của đất nước sẽ ghi nhận bức thư này của HĐGMVN như một mốc điểm quan trọng. Nó là tiếng chuông thức tỉnh lòng người và khích lệ triệu con tim Việt khắp nơi cùng nhau khai thông dòng sông lịch sử và phục hồi một đất nước phì nhiêu của văn minh và tình người.
Xin cám ơn anh và qúy thính gỉa của Đài Radio Australia.


 

  ký tên/ <http://vietcatholic.net/VCatForum/default.aspx>

 Ghi danh anklicken !

 

Xin kính chuyển thư này và xin tích cực quảng bá và ký tên ủng hộ - xin ngừng vô cảm ! http://www.vietcatholic.net/News/Html/103161.htm 
Tâm Thư Kêu Gọi Ủng Hộ Bản Góp Ý Sửa Đổi Hiến Pháp Của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam.  VietCatholic Network3/4/2013  

 

------------------------------------------------------------------------  *Quý vị và anh chị em có thể ký tên ủng hộ tại đây* <http://vietcatholic.net/VCatForum/Register.aspx> --------------------------------- /Danh sách những người đã ký tên/ <http://vietcatholic.net/VCatForum/default.aspx> 
Vào ngày mùng 01.03.2013, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đã gửi Bản nhận định và góp ý dự thảo sửa đổi hiến pháp năm 1992 <http://vietcatholic.net/News/Html/103105.htm> (English version: Vietnamese Bishops' Assessment and Comments on the 1992 Constitution Revision Draft (revision in 2013) <http://vietcatholic.net/News/Html/103162.htm>)tới Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp tại Hà Nội và đã được công bố trên các phương tiện truyền thông trong và ngoài nước. 
Kính báo  Stephano LUU

by Lý Tưởng Người Việt

Chuyện thật ở thủ đô Hà Nội

image
Tôi đi Hà Nội một tháng, gặp một số chuyện "độc" chỉ có ở thủ đô, mang về làm quà kể cho bạn nghe. Kể từng chuyện nhé. 
 
Niềm tin & quốc tịch
 
image
Chồng chị là đảng viên. Chị cũng đảng viên, cả hai đều là đảng viên thứ gộc. Họ làm ăn rất tài và phất rất nhanh. Hết mua bán đất đến mua bán nhà, rồi mua bán chung cư, rồi đến chơi chứng khoán. Đầu tư quả nào trúng ngay quả đó. 
Một hôm, chị nói với tôi rằng, "Chị vừa mua thêm căn hộ ở Singapore, em ạ." Tôi rất ngạc nhiên khi nghe chị nói như thế. Trước đây, tôi có nghe kể rằng chị đã mua một ngôi nhà ở Australia và một ngôi nhà nữa ở Mỹ, bangCali hẳn hoi. Nghĩa là cho con đi du học ở xứ nào thì chị mua nhà cho chúng ở xứ đó. Trước để khỏi phải tốn tiền thuê nhà, khi học xong thì cũng vừa trả xong tiền nợ, và giá trị căn nhà cũng tăng đủ để sinh lời. Tuy vậy, tôi hỏi thêm cho rõ, "Nhưng chị đã có nhà ở Úc và ở Mỹ rồi thì mua thêm ở Sing làm gì?"
image
Chị bình thản chia sẻ thật với tôi, "Chị đầu tư mà em. Vả lại vốn vay tại Singapore cực rẻ. Chị sẽ chuyển toàn bộ tài sản ra nước ngoài luôn. Cái quy chế có chừng nửa triệu đô thì được nhập tịch ở Canada rất thoáng, nhà chị đang lo. Như thế sẽ an toàn hơn. Ở mình, giờ nhìn đâu cũng thấy bóng dáng thần chết. Từ thực phẩm cho đến xe cộ, sơ sảy chút là không toàn mạng. Thậm chí, tháng nào bọn chị cũng bay quaSingapore mua thực phẩm rồi đem về Hà Nội sử dụng dần dần. Mấy cái siêu thị ở đây cũng không thể tin được. Làm sao mà biết chắc rằng chúng không bán hàng đểu cho mình. Ăn bậy vào nếu không ngộ độc thì cũng ung thư."
image
 Chị lại khuyên, "Mấy đứa nhỏ ở nhà ráng lo cho chúng đi du học hết đi. Ngày xưa thì hết tị nạn chính trị đến tị nạn kinh tế, còn bây giờ thì phải kể thêm tị nạn giáo dục nữa. Mà thật ra thì thời buổi này, ở cái đất nước này, mọi chuyện đều phải tính hết, không thể ù lì chờ nước tới chân mới nhảy. Em cố gắng mà chạy cho được thêm cái quốc tịch. Dù sao có hai cái quốc tịch vẫn hơn. Lỡ có chuyện gì... thì... bay hơn 1 tiếng đã đến Singapore."
Trời ơi, cỡ làng nhàng dân ngu khu đen như tôi thì làm sao mà… chạy thêm cái quốc tịch? Quốc tịch chứ có phải là mớ rau ế mua ở chợ chiều đâu mà dễ chạy vậy ta? Làm sao mà sống tiếp đây? Chẳng lẽ, cái xứ này đến hồi vận mạt rồi sao?
image
 Tôi tình thật hỏi tiếp luôn, "Vậy anh chị nghĩ sao về cái vụ đảng viên của mình chứ? Đảng viên mà còn tính như thế thì dân đen như em phải làm sao? Niềm tin đặt vào chỗ nào đây?" Chị đáp, "Chị có còn sinh hoạt đảng gì nữa đâu, có cái thẻ thì giữ cho có để khỏi bị chúng hà hiếp. Ngó tới thêm nhục! Còn ông ấy thì phải giữ vì còn phải làm việc trong bộ. Rồi cũng tới lúc phải vất thôi. Chị còn nghe thằng bé nhà chị ở Mỹ nó nói là, ở nước ngoài các chính phủ họ căng với đảng viên lắm. Thậm chí khi thi quốc tịch ở Mỹ nó còn hỏi người ta khai ra có phải là đảng viên Phát-xít và Cộng sản hay không, nếu có là phăng-teo luôn."
Tôi thầm nghĩ, trời ơi, làm sao mà sống tiếp đây? Các đại gia, các nhà tư sản đỏ mới có điều kiện để trở thành người tiêu dùng thông thái, nhà đầu tư thông minh như thế. Ai ai cũng thủ thế và chuẩn bị bài chuồn để bảo toàn mạng sống và của cải. Thường thường bậc trung như mình, nghĩ thì cũng nghĩ tới đấy nhưng chẳng thể làm được. Thôi thì có chết thì chết chung với nhau, chết chùm cả nước, chứ có riêng gì mình. Lỡ có chuyện gì thì làm ơn… lỡ sớm sớm giùm một chút.
Cái gì cũng "đéo" 
image
Ngày nay hầu như ở Hà Nội người ta không còn, hay rất hiếm, nói từ "không", mà thay bằng từ "đéo". Ra phố thì cái gì cũng "đéo". Từ già cho tới trẻ, nam hay nữ gì cũng vậy, cũng nói "đéo" thay cho "không". Thậm chí, có khi bạn còn nghe "đéo" trong các môi trường lẽ ra rất lành mạnh như nhà trường. Cái gì cũng "đéo". Nghĩa là, "đéo có cái gì mà không đéo". Giả dụ, ở sạp báo, bạn hỏi, "Ông ơi, có báo Nhân Dân không?" / "Đéo có Nhân Dân, chỉ có Hà Lội Mới thôi!". Kinh!
Thịt heo tự nuôi, cho nó lành! 
image
Xem ti-vi, thấy một chị tre trẻ ở Hà Nội đặt họ hàng ở quê nuôi heo để ăn dần cho nó an toàn, bảo đảm là heo nuôi với nguồn thực phẩm tự nhiên, không có chất "tạo nạc". Ai muốn ăn thịt heo thì phải ghi tên trước 8 tháng. Nhà đài VTV tường thuật như thể chị chàng kia thông minh lắm, như muốn khuyến khích mọi người theo cái gương đấy. Mình nghĩ, không chừng chắc rồi cũng tới cái lúc dân ta quay lại như thời bao cấp, cái thời nhà nhà nuôi heo, tự cung tự cấp, ủn ỉn ụt ịt trong mọi nhà, trên mọi hành lang chung cư, cho nó lành.
 
"Sĩ"
image
Ra đây một thời gian ngắn tôi nhận ra được cái tính "sĩ" của dân thủ đô. Tôi gặp một số người cho rằng mình là người Hà Nội chính gốc, có tổ tiên hằng bao nhiêu đời làm quan của triều nhà Hồ, nhà Lê. Những người này có niềm kiêu hãnh về dòng dõi của mình, và họ khinh đám dân nhập cư từ Nghệ An, Thanh Hóa, hay các xứ khác đến sống ở Hà Nội ra mặt. Nếu không khinh ra mặt được thì họ cũng ngấm ngầm tự hào về cái khả năng không nói ngọng nghịu, lẫn lộn hai âm "nờ" và "lờ", và tự hào về cái giọng thanh tao (nhưng tôi nghe thì có khi chua lét) của họ, chứ không nặng chình chịch và quê mùa của người nhập cư. Họ cho rằng như thế mình mới là "sĩ", là "kẻ sĩ"; nghĩa là, có thể nghèo, nhưng vẫn sang trọng, một cách nào đó, trong nhân cách thừa kế được từ dòng dõi nhiều đời trước
 
Cao Thị Uyên
 

Khi niềm tin đã mất

 
image
"Tháng giêng là tháng ăn chơi", đó là chuyện đáng nói nhất ở VN vào lúc này. Trong đó lễ hội ở khắp các đình chùa miếu mạo là những nét chính, một phong tục từ ngàn xưa cha ông ta đã để lại. Nhưng không phải người dân VN nào cũng có cơ hội được đi lễ hội. Cuộc sống vô cùng khó khăn chật vật, hầu hết những người lao động chưa hết tết đã phải lao vào kiếm sống. Chỉ những người dư giả chút đỉnh hoặc nhà khá giả, nhà giàu mới đủ khả năng đi lễ hội. Một dòng người chảy xuôi ngược từ tỉnh này qua tỉnh khác, từ Nam ra Bắc rồi lại từ Bắc vô Nam đến với lễ hội.
Theo thống kê, hiện nay ở VN có khoảng 8.000 lễ hội, trong đó phần lớn là lễ hội dân gian. Có ảnh hưởng tới đời sống văn hóa của số đông người dân. Mỗi lễ hội đều có cốt cách, sắc thái riêng thu hút khách thập phương đến với hội làng mình.
Ước tính năm nay số người đi lễ hội tăng hơn nhiều so với mọi năm. Như số khách đi chùa Hương năm nay so với năm 2012 tăng khoảng 8%, khoảng 1,5 triệu lượt và kéo dài tới 3 tháng. Còn rất nhiều các lễ hội khác số khách cũng đều tăng đáng kể.
 
Vì sao số người đi lễ hội ngày càng nhiều?
 
image
Một sự thật hiển nhiên là con người khi chẳng còn biết tin vào cái gì thì chỉ còn biết gửi hết niềm tin vào những giấc mơ hư ảo. Từ tiền tài, bổng lộc, bằng cấp, sức khỏe cho đến tình duyên, đều trông cậy vào "một phép lạ nhiệm màu" từ trên trời rơi xuống. Mục đích vật chất, vị lợi, cầu xin thánh thần phù hộ cho đủ thứ cần thiết thực dụng đã biến cửa đền chùa thành một nơi phàm tục nhất. Nơi con người mong có thật nhiều lợi lộc mà chẳng cần làm gì.
 
Tôi cần phải xác định ngay đây không phải là vấn đề tín ngưỡng và cũng không phải tất cả mọi người đến lễ hội đều có một mục đích như nhau. Cũng có người đến lễ hội nhân dịp du xuân theo đúng ý nghĩa nhớ về nguồn cội hoặc chỉ để vui chơi "xem cho biết".
Nhưng cũng có những người chen lấn, giành giật cành lộc, giẫm đạp xin ấn đền Trần; trèo tường, chui cửa chùa Bái Đính; hay ăn xin, rải tiền, cướp chiếu, xin nước thánh... đang khiến nhiều lễ hội không còn là lễ hội mà là nơi người ta cố chen lấn để mua thần bán thánh. Bởi trong cuộc đời thường họ đã quá vất vả cũng không thể nào khá hơn được nữa.
Bao nhiêu lợi lộc trong cuộc sống thực tế đã bị đánh cắp hay đúng hơn bị ăn cướp mất rồi. Từ thằng du côn, dân anh chị có số má đến anh có một tí quyền lực cũng có thể vơ vét hết công việc kiếm ăn ngay từ trong ngõ hẹp của người lương thiện. Vậy thần thánh tượng trưng cho quyền lực mơ hồ hư ảo chính là nơi cho họ cái hy vọng cuối cùng.
 
image
Du khách nhét tiền thật vào bất cứ chỗ nào trên pho tượng Phật. 
Còn anh giàu muốn giữ của hay muốn giàu hơn, quan nhỏ muốn làm quan lớn. Đi lễ chùa, cầu Trời khấn Phật chính là cái "điểm tựa" thứ hai của họ. Ngoài đời có đàn anh, có phe nhóm che chắn, nhưng để "bảo đảm an toàn" hơn, họ cần có thêm một điểm tựa tâm linh mà họ nghĩ rằng không ai có thể phá đám được. Vì thế họ sẵn sàng lao vào các nghi thức trời ơi, các trò mê tín giữa lễ hội, giành giựt bằng được dịp may hiếm có này. Họ sẵn sàng nhét tiền thật, "tiền tươi" vào bất cứ chỗ nào trong pho tượng Phật, cùng lắm thì nhét dưới cái bệ gạch Phật đang ngồi. Chẳng biết Phật có thể xài tiền dương gian hay không, họ vẫn cứ hối lộ. Dường như hối lộ đã biến thành một thói quen bởi lâu nay, muốn làm bất cứ cái gì cũng phải có tiền đi trước. Không tiền thì đến bệnh viện cũng chỉ nằm ngoài hành lang chứ đừng hòng cấp cứu. Thế nên hối lộ thần thánh biến thành "chuyện tự nhiên như người Hà Nội". Họ làm với tất cả cái gọi là "lòng thành", nhưng chính "lòng thành" dúi tiền vào tay Phật đã phản bội giá trị đích thực của Thần Thánh.
 
Văn hóa dân tộc hay kinh doanh?
 
image
Lễ và hội ở khắp các vùng quê xưa kia là đáp ứng nhu cầu văn hóa tâm linh vui chơi giải trí của dân cư sống bằng nông nghiệp là chính, theo thời vụ mùa màng và gắn với đất đai tự nhiên. Vui chơi ngày xuân để đền bù suốt 12 tháng làm lụng vất vả. Cúng bái đầu năm là để nhớ ơn tổ tiện, nhớ công đức người dựng làng, dựng nước nên mới có Bàn Thờ Tổ,  có Thánh Hoàng Làng, chứ không phải cứ có lễ hội Thánh Hoàng Làng mới được ăn xôi, ăn "oản". Tiếc rằng cái ý nghĩa đáng trân tọng đó đã bị người đời nay phản bội. Một số nơi tổ chức lễ hội là để kiếm thêm tiền cho địa phương hay cho chính các quan chức địa phương. Rồi các con buôn ở khắp nơi cũng nhào đến lễ hội để kiếm ăn, chặt chém, bói toán lừa bịp đủ kiểu, kể cả ăn cắp vặt. Người đi lễ hội cứ ngay ngáy đề phòng đủ chuyện từ ăn uống, di chuyển đến mua sắm lễ và… chuẩn bị "xung phong" vào nơi nào được coi là linh ứng nhất. Cho nên không chỉ người tổ chức lễ hội phản bội cha ông mà nhiều du khách cũng tham gia trò chơi này. Mượn danh nghĩa "Văn hóa dân tộc", "Uống nước nhớ nguồn"...nhiều nơi tổ chức lễ hội rầm rộ thật ra là để "kinh doanh" hơn là "truyền thống" làm cho ý nghĩa thực của lễ hội dần dần bị mai một!
Ở đây tôi chỉ điểm lại vài lễ hội chính đã và đang diễn ra tại VN trong tháng giêng này.
 
Những cảnh chướng tai gai mắt ở lễ hội
 
image
Lễ hội lớn nhất và lâu nhất, phải kể đến lễ hội chùa Hương. Đã từ nhiều năm lễ hội này đã để lại nhiều điều tai tiếng. Từ sáng ngày15-2, đã có hàng ngàn du khách từ khắp nơi đổ về dự lễ khai hội chùa Hương năm 2013. Ngay trong sáng ngày khai hội, một số hình ảnh chưa được đẹp mắt vẫn còn tồn tại như tình trạng ứ đọng gần như vô tổ chức tại khu vực cáp treo khiến du khách chật vật chen lấn. Các nhà hàng, quán ăn ở chùa Hương vẫn bày bán đủ các loại thịt động vật cho khách hành hương về đất Phật, trông thật chướng mắt. Trong động Hương Tích; tiền lẻ, gạo, muối trắng bị rải ở nhiều nơi.
 
image
Một điểm đáng nói là hiện tượng các chủ đò "chặt chém" du khách đi đò trên suối Yến đã giảm đáng kể. Một du khách phải trả 85.000 đồng (gồm 35.000 đồng tiền xuống đò, 50.000 đồng tiền vé thắng cảnh) thì người chèo đò chỉ "xin" thêm 15.000 đồng gọi là "tiền bồi dưỡng" – một từ ngữ rất quen ở VN. Tuy nhiên, rất đông du khách phàn nàn về việc bị các quán, hàng ăn "chém đẹp". Như một bát mì tôm trứng, hay một bát phở bò tái (thực chất là thịt heo) có giá từ 55.000 - 60.000 đồng, một chai nước C2 cũng có giá từ 15.000 - 18.000 đồng, một hột vịt lộn cũng có giá 15.000 đồng…Thật ra hiện tượng chặt chém trong những ngày lễ tết đã trở thành một "thói quen" ở khắp nơi. Ngay như ở sân bay Nội Bài - Hà Nội, giá cũng tăng vô tội vạ. Du khách đành "chịu trận".
 
Khai ấn đền Trần, lễ hội của quan
 
Cách đây năm bảy năm, hầu như người ta chỉ biết đến lễ khai ấn đền Trần, nhưng nay thì huyện Hưng Hà, Thái Bình cũng phát ấn, rồi Yên Tử, Quảng Ninh cũng đóng dấu khai ấn, và cả đền thờ ở tuốt Thanh Hóa cũng phát ấn nhà Trần.
Xưa kia lễ hội là việc của cộng đồng, người dân địa phương đến chơi hội, cùng nhau tổ chức những trò chơi thú vị đầy tính cách dân gian, không tốn kém như đu dây, ném vịt, bịt mắt đập nồi đất hoặc nam nữ ca hát đối đáp chung vui. Nhưng nay chính quyền nhiều địa phương muốn nâng lễ hội lên "tầm cao mới", họ phân công cán bộ, lập ban tổ chức rồi cố gắng mời thật nhiều quan chức, càng có vị trí cao càng tốt về dự lễ. Người ta truyền tai nhau là nơi nào linh thiêng thì lãnh đạo mới về! Lãnh đạo được đón tiếp rất long trọng, hầu hạ chu đáo.
 
image
Trước khi lễ hội đền Trần diễn ra, ban tổ chức khẳng định sẽ trả lại lễ hội cho cộng đồng, nhưng đáng tiếc, trong số 1.000 người được cấp thẻ vào đền trong giờ thiêng, quan chức và người nhà chính quyền địa phương chiếm nhiều nhất.  
Các vị lãnh đạo chính quyền cũng có tín ngưỡng, cũng có quyền được đi lễ. Nhưng Lễ làng thì có dính dáng gì các quan chức nhà nước mà họ phải làm đình đám. Nếu các quan muốn tham dự thì nên đến với tư cách cá nhân, đừng lạm dụng quyền quan chức mà đến lễ hội để thể hiện mình, ăn nhậu rồi lại bắt nghệ sĩ phục vụ. Điều này không thể chấp nhận được!
Trong đêm khai ấn đền Trần (Nam Định), không chỉ đua nhau ném tiền vào kiệu rước, hàng ngàn người còn chen nhau chui vào đền, giành giật hoa và cành lộc trên ban thờ mang ra ngoài khiến buổi lễ trở nên hỗn loạn.
 
image
Khi đền Trần bắt đầu phát ấn, để có được một lá ấn, người dân phải trả ít nhất 15.000 đồng và theo quy định mỗi người chỉ được mua 1 - 2 lá. Tuy nhiên, những người vô tổ chức cũng nhiều không kém. Người ta không ngần ngại trèo qua đầu người khác để xông vào đòi mua ấn trước.
Nhiều người chui vào mua tuồn ra cho "anh em" bên ngoài rồi lại chui vào mua tiếp.
Từ đó, tình trạng lộn xộn liên tiếp diễn bởi trong số này có nhiều người vào lấy ấn với mục đích ra cửa bán lại cho người ngại xếp hàng. Hàng ngàn người cứ hùng hục xô đẩy, giẫm đạp lên nhau để giành giật cơ hội mua bằng được lá ấn nhằm thăng quan tiến chức. Trong khi bổng lộc, may mắn chưa thấy đâu, nhiều người bị xô ngã, mất trộm, rạch túi.
 
Những cảnh nhếc nhác ở lễ hội khác
 
Tương tự, hàng ngàn người đổ về xin lộc bà Chúa Kho ngày đầu năm khiến nơi này đông nghẹt. Đâu đâu cũng thấy những mâm lễ đầy ắp tiền, vàng mã ghi đầy đủ tên tuổi, địa chỉ, sao chiếu mạng của chủ nhân. Cảnh khấn thuê, cò mồi đốt vàng hương, lấy tiền công đức... vẫn diễn ra. 
Dọc đường dẫn vào đền bà Chúa Kho, người già, trẻ em, người khuyết tật nằm bất động hay lê lết xin tiền du khách. Nhiều trẻ em bị ép buộc, lạm dụng để kiếm tiền, trước sự bất lực của Ban quản lý di tích.
 
image
Tình trạng lộn xộn, ý thức kém còn diễn ra ngay tại di tích Văn Miếu - Quốc Tử Giám (Hà Nội). Mặc dù Ban quản lý di tích đã căng hàng rào không cho khách sờ đầu rùa đội bia đá nhưng nhiều bậc phụ huynh vẫn cố tình bế con qua hàng rào để vào sờ đầu rùa mong học giỏi. Con cứ việc chơi, chuyện học hành đỗ đạt đã có Thánh lo!
Du khách còn bắt chước, đua nhau ném tiền lẻ vào khu vực bia đá. Thậm chí, nhiều người còn gấp nhỏ tiền nhét vào miệng rùa đá cầu may.
 
image
Với mong muốn sinh con trai, hàng ngàn thanh niên đã đổ về huyện Tam Dương (Vĩnh Phúc) để cướp chiếu trong lễ "đúc Bụt". Nhiều người cướp được một sợi chiếu cói cũng cảm thấy may mắn.
Còn Hội làng Lim - Bắc Ninh, xưa nay vốn nổi tiếng về hát quan họ. Một thứ văn hóa đậm đà bản sắc dân tộc với các "liền anh liền chị chân quê" trình diễn cho khách thập phương vui hội rất đặc sắc, không nơi nào có. Nhưng năm nay lại có nhiều dư luận ì xèo về cách nhận tiền "boa" của khách.
Bạn NVM cho biết: Hành động của các "liền anh, liền chị" ở hội Lim giống như mấy ca sĩ nghiệp dư phòng trà nhận tiền boa. Nếu có khác là ở các phòng trà, khán giả có thể nhét tiền boa vào áo lót, khe ngực của ca sĩ. Còn các "liền anh, liền chị" ở đây thì ngửa tay ra để nhận tiền.
 
Lễ hội ở Sài Gòn
 
Trở lại với TP Sài Gòn, ngày  24-2, người Sài Gòn tấp nập đổ về các ngôi chùa. Các ngôi chùa lớn như Giác Lâm (Q.Tân Bình), Vĩnh Nghiêm (Q.3), Xá Lợi (Q.3),... từ sớm đã đông người lễ Phật, cầu an, cầu siêu, cầu lộc năm mới.
Ngày rằm, các vật phẩm cúng được bán với giá cao gấp ba lần ngày thường. Gặp khách nơi xa đến, người bán cứ ấn đồ cúng vào tay khách bảo cứ vào chùa cúng cho kịp giờ tốt rồi ra tính tiền, nhiều người cả tin mang vào cúng xong khi trở ra bị tính tiền giá... trên trời. Bà Lê Thị Mành từ Bình Dương đến núi Sam viếng chùa than vãn: "Chỉ chục ký gạo, chục ký muối với hai ốp nhang, hai bó hoa mà bị chặt tới 2 triệu đồng".
 
image
Dòng người chờ rước kiệu Bà đông nghẹt tại khu vực vòng xoay trung tâm TP Thủ Dầu Một- Bình Dương 
Quanh các ngôi chùa, có đội "cò" luôn bám theo khách gạ gẫm đến các am miếu trên núi xem bói, mua chim thả phóng sinh, mua bùa chú, cúng giải hạn cầu may. May chưa thấy đã thấy khá nhiều trường hợp bị kẻ gian móc túi, lừa gạt...
 
Văn hóa hỏng mất rồi
 
- Đôc giả Phạm Xuân Nguyên sau khi đi lễ hội chùa Hương về đã cay đắng thốt lên: "Thật khủng khiếp khi chứng kiến cảnh đền chùa, di tích trong những ngày lễ hội: một bãi rác khổng lồ, một đống chen chúc, xô đẩy, một phòng trưng bày lộ thiên tạp pí lù của tham vọng kỳ quặc của con người. Đem bạc dán dắt đầy mình tượng là một trong những hành động khó chịu điển hình nhất của lễ hội không chỉ xuân này.
 
image
Thịt động vật được bán tràn lan ở bến Thiên Trù tại chùa Hương 
Đi hội tội người, tội cả thánh thần tiên Phật, tội cả văn hóa tâm linh tinh thần. Văn hóa lễ hội của chúng ta hỏng mất rồi. Nó hỏng trong cái hỏng chung của văn hóa tinh thần của người Việt ta lâu nay. Bây giờ có ai đi hội để ngắm nhìn thưởng lãm cái đẹp, cái hay của những di tích đình chùa nữa đâu. Người ta cứ đi cứ đến cứ vái cứ cúng nhưng về hỏi là đi đâu, nơi đó sự tích thế nào, kiến trúc ra sao, có gì hay gì đẹp thì lại chẳng biết, chẳng thèm biết.
Tiếc rằng hết năm này qua năm khác, vẫn không thấy chính quyền địa phương có được các biện pháp quản lý cụ thể và hữu hiệu nào để ngăn chặn những điều bát nháo cứ xảy ra ngang nhiên tại những nơi thiêng liêng của người Việt!
 
image
Nhìn những điều tồi tệ vẫn xảy ra ngay ở lễ hội chùa Hương và một số nơi khác mà thấy buồn cho sự xuống cấp của đạo đức, văn hóa và nếp sống của nhiều người Việt ngày nay...."
Lễ hội văn hóa bát nháo, nhạt nhòa bản sắc, còn lễ hội tâm linh thì lôm côm, sặc mùi thực dụng. Tưởng đâu năm nay, vấn nạn này bớt được phần nào nhưng lại có phần tồi tệ hơn. Mùa lễ hội vẫn còn tiếp tục diễn ra sôi nổi đến hết "tháng ăn chơi" trên khắp cả nước.
 
Cần phải loại bỏ tổ chức phi văn hóa
 
image
Giẫm đạp lên nhau để mua ấn đến Trần 
Để kết luận cho bài này, xin mượn lời bàn của một ông già có tên Yamaha
- "Hãy loại bỏ vĩnh viễn những lễ hội khuyến khích văn hóa cướp giựt, không khuyến khích con người cố tâm rèn tài luyện đức, chỉ mong muốn thu gặt mà không bỏ công sức. Về nhân cách, những con người đó đang tự biến bản thân mình thành một loại ăn mày, một loại cái bang.
Ở Mỹ, hàng năm người ta tổ chức những lễ hội tôn vinh những cố gắng của con người là chính. VN ta trong những năm qua tệ nạn cướp giật ngày càng nhiều, các vụ tranh cướp khai thác trộm tài nguyên phát triển, tham nhũng, giả dối, ngày càng có khuynh hướng tăng lên , cẩu tặc, đinh tặc, mua quan bán chức, chạy băng cấp, chạy chức quyền và bao nhiêu chuyện tệ hại khác gia tăng. Có lẽ xuất phát từ những mơ mộng mông lung, muốn không làm mà có ăn như những lễ hội vay tiền bà chúa Kho, cướp ấn đền Trần... mà ra. Theo tôi những nhà lãnh đạo hãy mạnh dạn dẹp bỏ những lễ hội không văn hóa như thế. Tương lai một dân tộc không thể dựa vào sự xin xỏ, sự cướp bóc hay mộng mơ đánh quả. Mà phải từ sự miệt mài phấn đấu của từng cá nhân. Ngay cả tương lai một con người, một gia đình cũng vậy. Đó là những hiện tượng báo trước sự suy vong của con người, gia đình và đất nước. Cần phải quyết liệt ngăn chặn ngay. Cần phải kỷ luật những người tổ chức các lễ hội phi văn hóa ấy".
 
image
Ăn xin vây kín đền Củi - Hà Tĩnh. Đây là "đặc sản" ở bất kỳ lễ hội nào. Có nơi, một người ăn xin kiếm được tới cả triệu đồng mỗi ngày.
- Bạn Quang Hòa đưa ra kết luận gọn hơn:
 "Mấy ngày sau Tết, mỗi lẫn xem TV, tôi không hiểu vì sao thay vì cổ vũ cho đồng bào cố gắng lao động sản xuất, dường như các phương tiện truyền thông cố tình kéo Tết thật dài ra và quảng cáo ghê gớm cho lễ hội. Ngưới ta cứ nói "đậm đà bản sắc dân tộc". Tôi nói, muốn biết văn hóa nước ta giờ đây nó bát nháo, xuống cấp như thế nào, cứ đến lễ hội mà xem".
Chắc chắn tôi không phải bình luận gì thêm khi niềm tin đã bị đánh cắp thì tất cả cùng theo nhau xuống dốc. Nhưng cách đi tìm niềm tin đích thực không phải là dựa vào người khác hoặc bất cứ một thế lực hư ảo nào, không phải ngồi đó mà than vãn, chờ đợi trong mơ hồ mà phải do chính con người tạo nên bằng chính nghị lực, sự kiên trì và dũng cảm của mình.
 
 
 
Văn Quang
01-3-2013
by Lý Tưởng Người Việt
THƯ NGỎ

gửi ông Nguyễn Phú Trọng,Tổng bí thư BCHTƯĐCSVN

Tương Lai

Kính thưa anh Nguyễn Phú Trọng,

Tôi dùng cách xưng hô này để tiện cho nội dung thư sẽ viết với tư cách của một người có hân hạnh được quen biết Anh. Đúng hơn là biết, chứ chưa dám nói là quen, vì tôi cũng chỉ gặp và nói chuyện với anh đôi ba lần kể từ dạo anh làm Tổng Biên tập Tạp chí Cộng sản và có mặt trong buổi tôi báo cáo với Tổng bí thư Đỗ Mười và Bộ Chính trị về cuộc Khảo sát xã hội học về Cơ cấu xã hội và Phân tầng xã hội, một đề tài nghiên cứu khoa học cấp nhà nước. Theo lời thuật lại của Chu Hảo, lúc ấy là Thứ trưởng Bộ KH và CN ngồi cạnh Anh, thì anh đã nhận xét về tôi "Tay này báo cáo với Tổng Bí thư và Bộ Chính trị mà cứ nói khơi khơi như nói trước Hội đồng Khoa học của Viện không bằng !".

Lần gặp gần đây nhất là ngày 17 tháng 1 năm 2011 tại Hội trường Hội nghị Ủy ban trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam ở Hà Nội. Có thể Anh quên vì bận nhiều việc nên tôi xin được nhắc lại : Hôm ấy, khi tôi đi đăng ký phát biểu ý kiến với Đoàn Chủ tịch Hội nghị, ngang qua chỗ Anh ngồi, Anh đã chủ động đứng dậy chào gọi và bắt tay tôi. Tôi cảm kích về cử chỉ thân thiện này, biết rằng thế là Anh vẫn nhớ tôi, nên đã bắt tay Anh rất chặt và nói "Xin chúc mừng Tân Tổng Bí thư".

Anh cười và hỏi : "Chúc mừng cơ à?". Tôi đoán biết và mang máng hiểu ra Anh đang nghĩ gì và định nói gì, nên cũng vui vẻ trả lời "Phải chúc mừng chứ. Hãy cứ chúc mừng đã. Và rồi tôi sẽ dõi theo công việc của Anh làm, hành động và ứng xử của Anh với tư cách Tổng Bí thư, để rồi có tiếp tục chúc mừng hay không là chuyện về sau, còn bây giờ thì phải chúc mừng đã".  Cả Anh và tôi cùng cười. Những người đứng cạnh cũng cười vì tôi vốn nói to, mọi người đều nghe và nhìn thấy. Nhắc lại chuyện này để nói rằng, hai năm qua, dõi theo những công việc Anh làm, quả thật tôi nghĩ là phải rút lại lời chúc mừng đã đưa ra với Anh hai năm trước. Vì sao?  

Vì chưa lúc nào vận mệnh của đất nước lại bấp bênh, chao đảo như hiện nay khi mà bàn tay của Trung Quốc đã thọc quá sâu vào mọi hoạt động của Đảng và Nhà nước, của đời sống đất nước ta. Chính vì thế, chưa bao giờ uy tín của Đảng xuống thấp đến vậy. Điều này liên quan trực tiếp đến trách nhiệm của Tổng Bí thư. Thực trạng này được phơi bày quá rõ ràng mà chính Anh, cũng như nhiều người giữ vị trí cao trong bộ máy cầm quyền, đã nhiều lần trực tiếp hoặc gián tiếp nói ra, chứ chẳng phải do "những phần tử thù địch" nào bôi nhọ cả!

Đành rằng với nguyên tắc "lãnh đạo tập thể", cả Bộ Chính trị, và toàn thể BCHTƯĐ phải chịu trách nhiệm, tuy nhiên, với trách nhiệm là người đứng đầu BCHTƯ, Tổng bí thư là người phải gánh vác, không thể đổ cho ai được cả.

Trong bức thư này chưa thể nói nhiều về thực trạng của đất nước mà người Tổng bí thư phải chịu trách nhiệm, xin chỉ nêu lên hai điều trực tiếp nhất và gần đây nhất đã làm trầm trọng thêm sự mất uy tín của Đảng, gây bức xúc trong lòng dân : Một là phát biểu tùy tiện của Tổng Bí thư tại Vĩnh Phúc gây phẫn nộ trong công luận, và hai là sự câm lặng của Đảng, Nhà nước và cả Hệ thống chính trị trong ngày 17 tháng 2! Cái ngày mà cách đây 34 năm, hơn nửa triệu quân Trung Quốc xâm lược theo lệnh của Đặng Tiểu Bình đã tấn công toàn tuyến biên giới phía Bắc, gây nên tội ác tày trời đối với đồng bào ta, hàng van chiến sĩ ta đã hy sinh trong cuộc chiến đấu đánh trả quân xâm lược, buộc chúng phải tuyên bố rút quân.

Trong phạm vi bức thư ngắn này, tôi chỉ đề cập đến hai vấn đề nói trên để mong được Anh xem xét và cho tôi câu trả lời.

Quả thật, tôi quá sửng sốt khi nghe anh nói : "Vừa rồi đã có các luồng ý kiến thì cũng có thể quy vào được là suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống. Chứ gì nữa? Xem ai có tư tưởng là muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp không? Phủ nhận vai trò lãnh đạo của đảng không? Muốn đa nguyên đa đảng không? Muốn 'tam quyền phân lập' không? Hả? Muốn 'phi chính trị hóa quân đội' không? Người ta đang có những quan điểm đấy. Đưa cả lên phương tiện thông tin đại chúng đấy. Thì như thế là suy thoái chứ còn gì nữa! Chỉ ở đâu nữa nào? Tham  gia đi khiếu kiện, biểu tình, ký đơn tập thể, thì nó là cái gì…ì? Cho nên các đồng chí quan tâm xử lý cái này."

Sửng sốt vì không thể hình dung được đây là lời của Tổng Bí thư, một người vốn tính thận trọng, lại tùy tiện quy kết một cách hồ đồ (1) như vậy. Sẽ quá dài dòng và có lẽ cũng chưa là thật sự cấp bách vào lúc này để chỉ ra sự lẫn lộn, nếu không muốn nói là đánh tráo khái niệm, khi Tổng Bí thư nói đến "các luồng ý kiến" được nêu lên trong dịp các tầng lớp nhân dân đóng góp ý kiến vào Dự thảo Sửa đổi Hiến pháp theo Nghị quyết và lời kêu gọi của Quốc hội, lại là "suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống".

Là một trong những người đã ký vào Kiến nghị về sửa đổi Hiến pháp 1992, tham gia vào đoàn đại biểu do ông Nguyễn Đình Lộc làm trưởng đoàn đến 34 Hùng Vương Hà Nội để trao bản Kiến nghị đó cho Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 kèm theo một Dự thảo Hiến pháp mới để tham khảo, tôi hết sức bất bình về quy kết hồ đồ (2) của Tổng Bí thư đối với một số điểm trong nội dung của 7 vấn đề mà bản Kiến nghị của chúng tôi đã chuyển cho Ủy ban Dự thảo nói trên. Tuy vậy, trong thư ngỏ này, tôi chỉ nói ý kiến của riêng tôi và chịu trách nhiệm về những điều tôi nói trong bức thư này.

Phải nói thêm là, đoàn đại biểu chúng tôi đã được Ủy ban Dự thảo tiếp đón trọng thị và tiếp nhận Kiến nghị có 72 chữ ký cùng với Dự thảo Hiến pháp 2013. Một số phóng viên báo đến dự và sau đó một số báo đã đưa tin về cuộc gặp này. Trong thư gửi ông Nguyễn Đình Lộc, người dẫn đầu đoàn đại biểu đến trao Kiến nghị, ông Ủy viên Ủy ban, Trưởng Ban Biên tập đã cho biết là "những điều nêu trong Kiến nghị nói trên sẽ được tập hợp, nghiên cứu trong quá trình chỉnh lý dự thảo sửa đổi Hiến pháp". Vậy thì, khi Tổng Bí thư quy kết " vừa rồi đã có các luồng ý kiến thì cũng có thể quy vào được là suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống. Chứ gì nữa? " liệu có phải là nhằm vào những vấn đề mà bản Kiến nghị của chúng tôi nêu lên không? Nếu vậy thì Nghị quyết và lời kêu gọi toàn dân góp ý kiến vào việc Sửa đổi Hiến pháp của Quốc hội còn có giá trị gì nữa khi mà những ý kiến trái tai lãnh đạo thì bị quy là suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống! Là một đại biểu Quốc hội, Tổng Bí thư phải trả lời với Quốc hội và với cử tri về kết luận hồ đồ (3) nói trên. Ít nhất, Tổng Bí thư cần giải thích rõ những ý kiến mà Tổng Bí thư dẫn ra, vì sao gọi đó là suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống.

Là nhà lý luận, lại từng là Chủ tịch Hội đồng lý luận Trung ương, Tổng Bí thư cần giải thích rõ nội hàm của khái niệm đạo đức, lối sống và tư tưởng chính trị để từ đó mà nói rõ những "kiến nghị…" dẫn ra ở trên làsuy thoái đạo đức, lối sống,suy thoái về tư tưởng chính trị như thế nào? Một nhà lý luận sao lại có thể giải thích tùy tiện  hồ đồ (4) rằng : "Người ta đang có những quan điểm đấy. Đưa cả lên phương tiện thông tin đại chúng đấy. Thì như thế là suy thoái chứ còn gì nữa!". Vậy thì đã thừa nhận người ta nêu lên "quan điểm" thì cần phải tranh luận để làm sáng tỏ đúng sai, sao lại quy kết đó là "suy thoái" và đòi phải " xử lý"? Sẽ không đúng lúc nếu lại đưa ra tất cả những điều mà Tổng Bí thư cho đó là suy thoái về tư tưởng, đạo đưc, lối sống, xin chỉ đề cập đến mấy vấn đề sau đây:

Ở đâu thì tôi không rõ, chứ trong 7 điểm nêu trong Kiến nghi về sửa đổi Hiến pháp 1992, thì kiến nghị bỏ Điều 4 của Hiến pháp không đồng nghĩa với "phủ nhận sự lãnh đạo của Đảng" theo cách hiểu của Tổng Bí thư. Xin nhắc lại nguyên văn nội dung của kiến nghị đó trong văn bản đã được trao cho Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 :" … Chính vì vậy chúng tôi đề nghị bỏ Điều 4 của Dự thảo. Việc tiếp thu đề nghị này tạo cơ hội cho Đảng Cộng sản Việt Nam lấy lại niềm tin đã từng có trong dân để thực sự trở thành lực lượng lãnh đạo chính trị được xã hội chấp nhận". 

Một vấn đề nữa được Tổng Bí thư nêu lên: "Muốn 'tam quyền phân lập' không? Hả?" và quy kết đó là "suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống" thì lại càng hồ đồ (5) hơn nữa. Xin nhắc lại rằng, đây là quan điểm chúng tôi đã nêu hơn mười năm trước trong nhiều Hội thảo Khoa học do các cơ quan Nhà nước tổ chức và đã đăng công khai trên nhiều tờ báo.                                                                                                                                                           

Xin chỉ dẫn ra một ví dụ ; trong bài "Nhà nước pháp quyền và Xã hội dân sự" đăng trên báo "Người Đại biểu Nhân dân", tiếng nói của Quốc Hội và Hội đồng Nhân dân,  ngày 26.5.2006 và bài "Hành trình từ "chuyên chính vô sản" đến "Làm chủ tập thể" và "Nhà nước pháp quyền" cũng đăng trên "Người Đại biểu Nhân dân" ngày 10.6.2013, tôi đã trình bày về vấn đề "tam quyền phân lập" như sau :

"Vấn đề cơ bản nhất của nhà nước pháp quyền là pháp quyền ở trên nhà nước. Theo nguyên lý của tư tưởng pháp quyền đó, nhà nước phải được tổ chức theo nguyên tắc "tam quyền phân lập". Mục đích của sự phân quyền đó là trong cơ cấu quyền lực phải có sự kiểm tra, kiểm soát lẫn nhau nhằm tránh sự độc quyền, lạm quyền. Nhà nước và công chức chỉ được làm những điều luật pháp cho phép, còn dân thì được làm tất cả những điều mà luật pháp không cấm, thể hiện rõ nguyên lý quyền lực chính trị và quyền lực nhà nước đều thuộc về nhân dân, nhân dân có quyền tham gia vào việc hoạch đinh pháp luật, giám sát và kiểm soát hoạt động và nhân sự của bộ máy nhà nước. Đây là điểm quy chiếu để xác lập sự khác biệt giữa nhà nước pháp quyền  nhà nước không pháp quyền…Ở các kiểu loại nhà nước không pháp quyền thì quyền lực được tập trung vào độc quyền cá nhân [nhà vua] hay một nhóm người định đoạt mọi vấn đề của đất nước. Sự chuyển giao quyền lực giữa các chủ thể quyền lực là cơ chế nối truyền [gia đình, dòng tộc, các nhóm quyền lực cùng chung lợi ích, nhân dân đứng ngoài tiến trình này, hoặc chỉ là vật trang sức để lừa mị mà thôi".

Vậy thì dựa vào cơ sở nào để quy kết rằng nói đến "tam quyền phân lập" là " suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống" xin Tổng Bí thư chỉ rõ ra đặng chúng tôi nâng cao nhận thức. Cũng xin nói thêm rằng, hai bài báo nói trên lại nằm trong cụm bài trong mục "Đàm luận sáng thứ hai" của tôi đã được tặng thưởng báo chí về Đề tài Quốc hội và Hội đồng Nhân dân năm 2006. Ban tổ chức đã động viên tôi bay ra Hà Nội nhận giải thưởng bằng việc cho biết là Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng sẽ là người đứng ra trao giải thưởng đó. Tôi đã gửi thư cám ơn và in lỗi đã không ra Hà Nội được, và bức thư đó đăng trên báo. [Xin nói thêm là tiếp năm sau, tôi lại được tặng thưởng lần thứ hai giải báo chí về Đề tài Quốc hội và Hội đồng Nhân dân năm 2007 cùng với hai tác giả khác là ông Nguyễn Văn An, nguyên Chủ tịch Quốc hội và hòa thượng Thích Chơn Thiện, đại biểu Quốc hội] ! Vậy mà nay tôi lại bị Tổng Bí thư quy kết là "suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức và lối sống" vì đã có tư tưởng về "tam quyền phân lập" thì xem ra tôi khó mà tiếp thu sự khiển trách của Tổng Bí thư về sự "suy thoái" của mình.

Đành tự an ủi với quan điểm tôi đã viết trong bức thư nói trên [đăng trên báo Người Đại biểu Nhân dân ngày 31.12.2006 với đầu đề do Tòa soạn đặt : "Dùng ngòi bút của mình chiến đấu cho lý tưởng cao cả".  Quan điểm đó là : "Nhằm giữ cho ngòi bút của mình không thẹn với chính mình, phải có sự lao tâm khổ tứ để chọn ý, chọn lời, chọn cách diễn đạt để sao cho những cá nhân nào đó khỏi động lòng, khiến họ có thể dùng thói độc quyền chân lý, áp đặt tư duy, tùy tiện quy kết, gây khó khăn cho tờ báo đã đăng bài của mình...Nhưng rồi nghề nào cũng có nghiệp ấy, "đã mang lấy nghiệp vào thân" thì cũng phải bằng mọi cách mà đi cho trọn con đường đã chọn...tôi sẽ tiếp tục chiến đấu bằng ngòi bút trung thực của chính mình...!".

Vả chăng, thưa anh Nguyễn Phú Trọng, tôi chỉ là hạt cát nhỏ nhoi trong biển cả nhân dân, sự bị xúc phạm của tôi chưa là gì so với điều mà anh đã xúc phạm đến nhân dân, trong đó có những bậc lão thành cách mạng đáng kính, những trí thức tâm huyết, những người từng giữ trọng trách, nay tuy đã về hưu, tuy tuổi cao sức yếu, vẫn cố gắng tham gia soạn thảo và ký vào Kiến nghị về sửa đổi Hiến pháp 1992.

Họ làm điều ấy với lòng mong mỏi đóng góp vào việc soạn thảo một Hiến pháp ngang tầm với đòi hỏi của thời đại, đáp ứng được khát vọng của cả dân tộc muốn hội nhập vào quỹ đạo phát triển của thế giới trong bối cảnh của nền văn minh mới thế kỷ XXI. Trong số đó, có người từng được Anh mời đến góp ý kiến với Hội đồng lý luận Trung ương, mà nếu tôi nhớ không nhầm, thì rất nhiều lần Anh tỏ ý kính phục và trân trọng trí tuệ và tâm huyết của những đóng góp ấy với tư cách là Chủ tịch Hội đồng lý luận TƯ. Những người như vậy mà Anh dám quy cho họ là "suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống" sao?

Anh Trọng ạ, nếu thật sự muốn chỉ ra sự suy thoái ấy thì phải tìm vào trong những kẻ vong ân bội nghĩa với đồng bào, đồng chí từng ngã xuống trong cuộc chiến tranh biên giới cách đây 34 năm! Vong ân bội nghĩa bằng sự câm lặng trong ngày 17 tháng 2 để khỏi phải phạm vào "điều cam kết" với những kẻ đã từng xua hơn nửa triệu quân xâm lược tràn vào các tỉnh biên giới năm 1979, tàn sát dân lành, tiêu hủy nhà cửa, đốt phá làng mạc, kể cả việc đặt bom phá khu di tích Păc bó. Vì vậy, nói về "suy thoái tư tưởng chính trị" thì không thể chỉ quy chiếu vào sự trung thành hay không trung thành với một hệ tư tưởng được áp đặt, khi mà thực tiễn đã chứng minh những giáo điều từng được học thuộc lòng về hệ tư tưởng ấy đã gây tai họa cho sự nghiệp của đất nước ghê gớm như thế nào. Thì chẳng phải "Đổi Mới" được xem là một cột mốc trong đời sống của dân tộc ta vì nó đã đưa đất nước vượt qua thảm họa của sự sụp đổ những năm 80 do sự áp đặt mô hình được xây nên bằng những giáo điều tai hại đó sao!

Cho nên, trung thành vơi truyền thống không có nghĩa là quay về những thế kỷ đã lụi tàn để ngắm một dãy dài những bóng ma, mà trái lại phải đem hết sức mình tiến về phía trước, như dòng sông chỉ có  chảy ra biển mới gọi là trung thành với ngọn nguồn của nó. Còn nói về tư tưởng chính trị của Đảng thì có lẽ nên tham khảo cách định nghĩa về "đảng chính trị" của Đại Bách khoa Toàn thư Pháp :" Nhìn chung, một đảng chính trị có thể được định nghĩa như thể là một tập thể xã hội tìm kiếm sự ủng hộ của nhân dân nhằm trực tiếp thực thi quyền lực, và tập thể này được tổ chức theo thời gian và không gian sao cho nó có thể vượt qua được ảnh hưởng cá nhân của người lãnh đạo. Định nghĩa này vận dụng ba yếu tố: nền tảng của đảng, cơ cấu tổ chức và nhiệm vụ của nó mà người ta xem xét trước khi xem xét những đảng được định nghĩa như vậy đã hình thành trong lịch sử như thế nào".

Ấy vậy mà, đã từ lâu, ở ta, thường quen dùng và thích dùng khái niệm "Đảng ta", xem đấy như là một lời phong tặng về uy tín của Đảng trong lòng dân, biến khái niệm đảng chính trị thành một thứ "bái vật giáo", mà quên mất rằng, khi là đảng cầm quyền, thì cũng như mọi thực thể quyền lực khác, đều không tránh khỏi sự tha hóa. Biểu hiện rõ nhất của sự tha hóa ấy chính là sự suy thoái về tư tưởng chính trị : ngày càng xa dân, cưỡi lên đầu lên cổ dân do cơ chế toàn trị, không muốn và không dám tiếp nhận sự phản biện xã hội [vì không có tự do tư tưởng, không có tự do báo chí, không cho phép quyền tư do lập hội...]. Và sự tha hóa ấy bộc lộ rõ quy luật đã được lịch sử đúc kết "quyền lực có xu hướng tham nhũng, quyền lực tuyệt đối thì tham nhũng cũng tuyệt đối"! Câu chuyện về "một bộ phận không nhỏ" thoái hóa biến chất cứ ngày càng to dần lên, càng chống càng phình to ra như một căn bệnh ung thư đã di căn vô phương cứu chữa, mới đích thực là sự "suy thoái về tư tưởng chính trị" gắn liền với "suy thoái về đạo đức lối sống" đáng sợ nhất.

Thưa anh Nguyễn Phú Trọng.

Sự suy thoái mà Anh vừa nói, trước hết được biểu hiện quá rõ mà "triệu con mắt đều nhìn vào, triệu ngón tay đều chỉ vào" trong ngày 17.2. 2013 vừa rồi : Đó là sự quay lưng lại với đồng chí, đồng bào đã chết dưới họng súng của quân Trung Quốc xâm lược. Máu của hàng vạn đồng bào và chiến sĩ ta đã thấm đẫm giải đất biên cương. Máu người đâu phải là nước lã, ấy vậy mà để giữ "cam kết" với thế lực hiếu chiến Bắc Kinh, người ta đã chỉ đạo quán xuyến từ trên xuống dưới không có một nén hương, một vòng hoa tưởng niệm? Cần phải nói thêm rằng, thế lực hiếu chiến mà ai đó đã "cam kết" lại đã ngang nhiên tổ chức rầm rộ lễ kỷ niệm về ngày 17.2, ngày chúng mở cuộc chiến tranh xâm lược, nhưng lại rao rêu khắp cả nước, đưa cả vào sách giáo khoa dạy trẻ em Trung Quốc, rằng đó là cuộc chiến tranh tự vệ nhằm "dạy cho Việt Nam một bài học"! Thế lực hiếu chiến mà ai đó "cam kết" lại đang dung dưỡng cho chủ nghĩa dân tộc cực đoan, công nhiên đưa lên bảng hiệu trong cửa hàng Beijing Snacks tại Bắc Kinh dòng chữ ngạo ngược :" không phục vụ người Việt Nam, Philippines, Nhật Bản và chó!".

Vậy thì ai đã đưa ra lời "cam kết" với bọn xâm lược là "không nhắc lại quá khứ" để tuyệt đối câm lặng trong ngày 17.2 vừa rôi?  Ai đã làm chuyện xấu hổ và dại dột ấy? Ai? Xin Tổng Bí thư chỉ ra.

Thực hiện sự "cam kết" đó, cùng với hương tàn khói lạnh trên các nghĩa trang liệt sĩ trong ngày 17.2, là sự câm lặng trên toàn bộ báo chí chính thống và hệ thống truyền thông theo một cây gậy chì huy thống nhất, là sự ngăn chặn, cản trở, đe dọa bắt bớ và trấn áp những ai đã dâng hương hoa tưởng niệm những người đã hy sinh trong cuộc chiến đấu chống quân xâm lược ở biên giới phía Bắc, biên giới phía Tây Nam, ở Hoàng Sa năm 1974 và ở trận Gạc Ma, Trường Sa năm 1988. Còn sự suy thoái tư tưởng nào bằng sự vong ân bội nghĩa ấy thưa anh Nguyễn Phú Trọng. Có sự sa đọa về đạo đức và lối sống nào bằng sự vong ân bội nghĩa ấy thưa Tổng Bí thư?

 Mặt khác, nếu muốn rao giảng về đạo đức thì chính là đạo đức đích thực khi dám vượt qua mọi sự đe dọa, trù dập, trấn áp cho đến những thủ đoạn thấp hèn quen thuộc là đuổi việc, đuổi học, vẫn quyết theo tiếng gọi của lương tâm, phạm trù cơ bản nhất của đạo đức, quyết dâng vòng hoa tưởng niệm tại Đài Liệt sĩ trên đường Bắc Sơn, thắp nén hương tại tượng Quang Trung nơi Gò Đống Đa, giương cao vòng hoa trắng quyết không cho những bọn vô sỉ giành giật và bóc xé dòng chữ tưởng niệm tại tượng đài Cảm Tử bên hồ Hoàn Kiếm, vượt qua mọi sự rình mò và soi mói để trang trọng dâng hoa và những dòng chữ tưởng niệm nhân ngày 17.2.2013 dưới chân tượng Đức Thánh Trần gần bến Bạch Đằng, quận I, thành phô Hồ Chí Minh. Chính là đạo đức, khi trong mỗi ngôi nhà, không phân biệt là nhà cao tầng, biệt thự hay nhà tranh vách đất, người ta thành tâm thắp một nén hương, bày bình hoa trên ban thờ với dòng tưởng niệm những người đã chết trong cuộc chiến đấu chống quân xâm lược nhân ngày 17.2. Cũng chính là đạo đức, khi nêu cao một lối sống không chịu khuất phục, dám ngẩng cao đầu để biểu thị chính kiến của mình như nhà báo trẻ nọ " làm báo từ năm 2006 đến giờ. Tôi nhận thức được hệ quả sẽ đến với tôi." Biết rõ như vậy, nhưng nhà báo ấy vẫn nói lên tiếng nói trung thực của chính mình, "hoàn toàn do mệnh lệnh đạo đức của tôi " như anh khẳng định.

Thưa anh Nguyễn Phú Trọng,

Liệu sau khi nhỡ lời, anh có thấy hối tiếc vì mình đã xúc phạm đến những người được nhân dân kính trọng, vị tướng lão thành từng là Đại sứ đặc mệnh toàn quyền của Việt Nam tại Trung Quốc, năm nay đã 97 tuổi, đã suy nghĩ, nghiền ngẫm từng chữ từng lời, thêm bớt, bổ sung trước khi ký vào Kiến nghị về sửa đổi Hiến pháp 1992, và ngày 17.2 vừa qua đã cùng với một số người đáng kính khác ký vào Kiến nghị ấy đã mang hoa đến tưởng niệm các liệt sĩ ngã xuống vì sự tồn vong của Tổ quốc? Nếu có, thì Anh nên xin lỗi họ, cũng tức là xin lỗi nhân dân. Chuyện nhất thời có sự hồ đồ (6) thiếu tỉnh táo cũng là chuyện thường tình, cho nên xin lỗi là một cử chỉ văn minh trong lối sống của người có hiểu biết và có đạo đức. Người có "tư tưởng chính trị" vững vàng chính là người có bản lĩnh dám nhận sai lầm.

Vả chăng, hơn lúc nào hết, khi con thuyền của đất nước đang chao đảo, là người giữ trọng trách lèo lái thì biết thu phục nhân tâm, trân trọng hiền tài phải là cái đức của người biết mình, biết người. Trót hồ đồ (7), nói thiếu cân nhắc, xúc phạm những người đáng lý phải trân trọng, gây phẫn nộ trong công luận, thì việc lắng nghe để bình tĩnh nhận ra chân lý, có ứng xử thích hợp, luôn là điều đáng làm.

Đến một vị vua từng nằm gai nếm mật, mười năm lãnh đạo cuộc kháng chiến chống giặc Minh, lên ngôi đại định, mở đầu cho một triều đại vẻ vang thế kỷ XV, vua Lê Thái Tổ vẫn một lòng khiêm nhường kính cẩn : "Nay trẫm gánh vác trách nhiệm nặng nề, sớm khuya kính cẩn lo sợ, như đi trên băng mỏng, như đứng bờ vực thẳm chỉ vì chưa kiếm được hiền tài giúp đỡ việc trị nước…". Còn vua Lê Thánh Tông, gặp khi có thiên tai đã chỉ dụ rằng "Bởi chính trị có thiếu sót, nên trời chỉ cho bằng tai biến. Đó là do lỗi lầm của trẫm mà chuốc lấy họa chứ trăm họ có tội gì đâu? Có phải vì trẫm đức tin chưa đến dân, lòng thành chưa thấu tới trời mà đến nỗi như thế chăng?".  Cũng trên cái mạch tư duy ấy, vua Minh Mạng thế kỷ XIX khi nghe tâu về vỡ đê, dân tình cơ cực đã xót xa tự vấn :" Nghĩ tấm thân lạm ở trên trăm họ, không biết tu đức để trời cho hòa khí, đến nỗi dân ta bị tai họa ấy, thực là một điều lỗi lầm của ta"! Thì ra, cha ông ta xưa đã không mắc phải điều mà ngày nay đã trở thành ca dao hiện đại : "mất mùa bởi tại thiên tai, được mùa bởi tại thiên tài đảng ta"!

Gợi lên vài dòng lịch sử chi nhằm nói thêm với người gánh vác trọng trách quốc gia rằng : phải biết "kính cẩn, lo sợ, như đi trên băng mỏng, như đứng bên bờ vực" chứ không thể tùy tiện phán bảo và quen thói bịt miệng dân, chỉ muốn dân cúi đầu tuân phục "chỉ thị, nghị quyết", cho dù thực tiễn cho thấy có quá nhiều chỉ thị nghị quyết sai lầm gây bao tai họa cho dân. Và rồi, cái cách lớn tiếng đe dọa "lợi dụng việc góp ý kiến vào Hiến pháp để phá hoại đường lối chính sách, làm mất uy tín và vai trò lãnh đạo của Đảng" của một vài người có trọng trách trên báo chí và trên tivi mấy ngày qua đã không hù dọa được ai! Trái lại, chỉ làm cho lòng dân thêm phẫn nộ. Điều này mong Tổng Bí thư cần lưu ý.

Đối với riêng tôi, khi tham gia soạn thảo và ký vào Kiến nghị về sửa đổi Hiến pháp 1992 mà Tổng Bí thư đã phê phán nặng lời, tôi chỉ muốn nói rằng, tôi đã thực hiện lời chỉ dẫn của Các Mác " trí thức là người nói sự thật, phê bình không nhân nhượng về những gì đang hiện hữu. Không nhân nhượng với nghĩa rằng họ không lùi bước trước kết luận của chính mình, hoặc trước xung đột với quyền lực, bất cứ quyền lực nào".

Cho nên dù bị quy kết thế nào đi chăng nữa, tôi cũng thấy là chẳng có gì đáng bận tâm. Bởi lẽ, là người am hiểu và tôn trọng phép biện chứng, chắc Tổng Bí thư nhớ nằm lòng ý tưởng của Hégel được Ph. Angghen dẫn ra để nói về biện chứng của sự phát triển : "mỗi bước tiến mới sẽ tất yếu biểu hiện ra như là một sự xúc phạm tới cái thiêng liêng, là một sự nổi loạn chống lại trạng thái cũ, đang suy đồi nhưng được tập quán thần thánh hoá".

Người am hiểu về biện chứng như Tổng Bí thư chắc sẽ bình tâm suy nghĩ về "những bước tiến mới" mà đời sống đất nước đang chứng kiến, để với cương vị của mình, thúc đẩy cho những ý tưởng mới phát triển nhằm đẩy lùi trạng thái cũ đang suy đồi nhưng được tập quán thần thánh hóa. Làm được như vậy thì dấu ấn để lại trong lòng người và cho lịch sử sẽ không là sự cáo chung của lực lượng bảo thủ cố duy trì cái cơ chế đã đưa đất nước vào ngõ cụt, mà là người đem lại sự canh tân, thuận với quy luật phát triển, đáp ứng được lòng dân.

Kính gửi Tổng Bí thư lời chào trân trọng.

TP Hồ Chí Minh ngày 28.2.2013

Tương Lai