BUÔN CÓ BẠN, BÁN CÓ PHƯỜNG - Ý Nga

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt



BUÔN CÓ BẠN, BÁN CÓ PHƯỜNG

Bạn hiền lành, lắm người thương

Nhưng bạn khờ khạo chỉ vương nợ nần

Việt Cộng đã hại một lần

Bài học phải nhớ lìa trần mang theo

Cộng sản là nợ đá đeo

Giết người kiếp trước, cổ treo kiếp kề

Ý Nga* Houston, TX 10-11-2011

 

THU BÂNG KHUÂNG

Lá thu tấu khúc biệt ly

Người đi tấu khúc nhạc chi hỡi chiều?

*

Sương nhè nhẹ, gió hiu hiu                                                                   

Lá vàng tắm nắng trong veo xuyên cành

Mây bay từng mảng lam, xanh

Mỏng manh khóm lá hiền lành hòa âm

Mềm lòng em bước âm thầm

Nghe chân xào xạc, nghe tâm tiễn mùa

Ý Nga, 10-11-2011

 

 

NGHỀ MAY ÁO QUAN

Viết thay nén hương đưa tiễn một Người Lính.

Tôi là lính ra tù không manh áo 
Vượt qua bao lửa máu tìm bình an, 
Mưu sinh nghề đánh bóng những áo… quan 
Đổi bát gạo nuôi đàn con nheo nhóc.

Mỗi chiếc “áo” làm ra tôi đều khóc 
Nhớ bạn bè đất Bắc da bọc xương 
Chiếu rách tìm (dù nhỏ hẹp tầm thường)
Cũng không có bọc xác thân cùng cực.

Tay xóc dằm, gò từng manh ký ức 
Đóng, đục, cưa cho người lạ nằm vừa, 
Lót vải êm bao hòm gỗ cài hoa 
Và nước mắt cứ ứa… ngày bi lụy.

Tôi: sáng, tối gò từng manh gỗ quý 
Thương bạn thân, những thằng đã ra đi 
Xót vợ hiền tần tảo bao hiểm nguy 
Nuôi con dại chờ chồng, không thấy mặt.

Ngày em mất trời mưa râm bi đát 
Hai thằng con ráp những mảnh ván giường 
Giữa ruộng nương “kinh tế mới”, thắp hương 
Nhường mẹ… ngủ bình an nơi cõi Phật.

Tôi may áo, áo cho người hoàn tất 
Mà dân tôi áo rách đỏ “thiên đường” 
Người lạ xa, thân được tẩm thơm hương 
Xong một áo, áo nào tôi cũng khóc!

Tôi may áo bằng mưu toan đại cuộc 
Buộc thân tàn phải âm ỷ lòng son 
Dạy các con: - Chiếc Áo Mộng chưa tròn 
Còn ấm áp, phải yêu hoài Tổ Quốc!

Ý Nga, 2.1.2010.        

 

TRƯNG NỮ VƯƠNG

Đánh một tháng, sáu lăm thành chiếm gọn

Không phấn son vẫn rạng sắc má hồng

Phá cùm gông, đuổi giặc Hán. Oai hùng!

Hương nữ tướng thơm lừng ai sánh được?

*

Tài dũng lược nối vua Hùng giữ nuớc

Vì đồng bào, xã tắc đã khởi binh

Hai chị em giết Tô Định tài tình

Thật đáng kính đôi tấm lòng nhi nữ.

 

Danh tiếng ấy vẫn lẫy lừng trang sử

Tấm gương chung hiển hách cả Nhà Nam

Dòng Hát Giang soi “lực bất tòng tâm”

Thua Mã Viện: chết vinh, không sống nhục!

 

Lòng chính trực Trưng Nữ Vương đáng phục!

Tự ngàn xưa, sống mẫu mực vì dân

Đã hy sinh, vượt trở ngại, gian truân

Dù tuẫn tiết vẫn lưu hương Quý Mão*

*

Nay Tân Mão*, nhìn Việt gian tàn bạo

Chúng rủ nhau hà hiếp bao dân lành

Quá cuồng ngông, lũ bất chánh lộng hành

Cậy quyền thế gian manh mà cướp bóc.

 

Toàn ngu ngốc mượn “ô, dù” bao bọc,

Người tài ba đem nhốt góc lao tù

Đảng lù khù, rước giặc, dọa sĩ phu

Không dân chủ, Việt Nam về đâu nhỉ?

 

Từ Ất Mão quê hương đà bi lụy

Mão ba lần* vẫn “Hồng thủy” tang thương

Việt Nam ơi! Đâu ý chí quật cường?

Vùng lên chứ! Bao tấm lòng ái quốc!

 

Tìm lối thoát? Cờ Tự Do phải phất!

Hãy noi theo gương bất khuất Trưng Vương

Cùng gọi nhau năm Tân Mão xuống đường

Quyết lật đổ bọn độc tài, tàn ác!

 

Ý Nga, 7-3-2011.       

                                                                                               

*Quý Mão 43, Mồng 6 tháng 2: nhị vị Trương Vương đã tự trầm ở dòng sông Hát Giang

*Tân Mão 2011

*Ất Mão 1975, Đinh Mão 1987, Kỷ Mão 1999

 

VIỆT CỘNG, TÀU CỘNG VÀ THIÊN CỘNG

Nến, nhang đắt khách ghê nơi 
Bán người tù tội, bán đời cô thân

*

Thương người ốm yếu, thiếu ăn 
Chỉ mong… Chúa, Phật băn khoăn giúp giùm 
Vái van thất vọng, âm thầm 
Những lời cầu nguyện thành tâm thấu Trời 
Oan khiên bể khổ chơi vơi 
Tận cùng vất vả, đời rồi về đâu?

*

Việt Cộng nhà toàn ngọc, châu 
Trong khi cửa trước rước Tàu vào sân, 
Cửa sau tàn ác giết dân 
Đèn hoa bày biện… Sao cần khấn hương? 
Chùa chiền, thánh thất, giáo đường 
Mở toang cửa dụ, ngọt đường… quốc doanh 
Miệng Tàu đã mọc toàn nanh 
Mắt ngời sòng sọc long lanh chực chờ.

*

Thẹn lòng, thương xót cơ đồ! 
Thương dân, ai nỡ hững hờ tìm… vui. 
Chí nguy! Tổ quốc nguy rồi! 
Bao ngòi bút hỡi! Nhạc? Mời: văn, thơ? 
Viết đi! Cho dân được nhờ 
Đừng xướng họa mãi, vu vơ chơi đùa. 
Anh Hai vuốt Cộng mượt mà 
Chị Ba ra sách rề… rà… thi dâm 
Anh Năm viết lách nhão mềm: 
Dạy tu, hòa giải, điếc câm khổ... người 
Chú Tư, bác Sáu bĩu môi, 
Gió sương chuốt chữ, nguyệt soi mỹ miều 
Dì kia, thím nọ đủ điều 
Sách, tranh: đỏ rác, lều bều Cộng, khen…

*

Ai kiểm duyệt mà hóa hèn? 
Bán lương tri để bon chen… chiếu gì? 
Chiếu Văn Học muốn lếch, quỳ 
Thì mau về nước! Thích nghi hơn nhiều!

Mồng Hai Tết Canh Dần, 14-2-2010. 
Ý Nga, Calgary, Canada.

 

HÃY CỨU SAN HÀ!

Mẹ* không có những đứa con bội nghĩa 
Mẹ không nuôi toàn một lũ vong ân 
Vừa vô thần, vừa bán nước, hại dân; 
Vừa tàn nhẫn triệt tiêu bao tôn giáo.

Đứa trâng tráo, hô hào điều gian xảo; 
Đứa tào lao, lãnh đạo rước ngoại xâm; 
Đứa đào mồ, quật mả: gây hờn căm; 
Đứa ác hiểm dìm thanh niên vực thẳm.

Người chết thảm giữa trùng dương thăm thẳm, 
Mang trong tim chuyến vuợt biển kinh hoàng, 
Tội tình chi, hồn vất vưởng lang thang? 
Vì bọn chúng cần phi tang tội ác!

Mẹ không có những thằng con biếng nhác 
Sống ngông cuồng, bệ rạc những mưu mô 
Vất cháu con vào tuyệt lộ lao nô 
Đưa đất nước vô Con Đường Đẫm Máu.

Dân thảm não, Mẹ gọi ai: ”TRANH ĐẤU! 
Tỉnh đi con! Hãy bỏ Cộng, về hàng                      
Cho đất Cha tươi sáng màu Xuân sang 
Hãy cách mạng huy hoàng trang sử Việt!

Phải cương quyết! Phải vùng lên tiêu diệt! 
Chẳng còn chi nuối tiếc lũ Việt gian 
Chẳng còn chi con theo đóm ăn tàn 
Kẻ nội gián rước voi dày mả Tổ”

Gom quân đội, công an: châm ngòi nổ 
Nổi Lửa lên từng góc phố, con đường 
Gọi mười phương, chín hướng một chính trường: 
Đem no ấm, tự do cho dân hưởng!

Mẹ chỉ có những đứa con cao thượng: 
Biết yêu thương tổ quốc và đồng bào; 
Biết công lao giữ nước của anh hào; 
Biết tỉnh táo đứng cùng dân chiến tuyến.

Nước nguy biến! Mẹ gọi ai: “Phải tiến! 
Lời Diên Hồng: QUYẾT CHIẾN rộn ràng vang! 
Dậy mà đi! Các con phải sẵn sàng! 
Đừng hát mãi những nhập nhằng! Thương nữ!*

Con hãy thức, giục hiền nhân quân tử 
Tụ về đi! Khởi nghĩa dựng lại cờ! 
Đừng chần chờ! Đừng ấm ớ, thờ ơ 
Đừng ngủ nữa! Con ơi! Kìa CHÍNH NGHĨA!”

Ý Nga, 1-4-2011

                               

*Mẹ Việt Nam

 

NÉN HƯƠNG TIỄN ANH

Mai với mốt về chung nhau địa chỉ
Nghĩa trang nào mà chẳng lắm hương hoa?
Tha hồ cho anh thanh thản về nhà
Nhạc chấm dứt, đoạn đường dài đã hết.

Tôi mải miết, đường thuyền nhân chưa kết
Nhìn quê hương lòng tan nát, niềm đau,
Tóc đổi màu, lòng vẫn quặn lo âu
Thương dân tộc còn oằn Gông Cộng Sản.

Ngàn đáp số giải chưa xong bài toán
Bao triệu dân trong xung sát bạo tàn?
Mà dòng thơ tôi viết vẫn khô khan
Lực sắp cạn, vẫn trên đường tìm Đích!

Anh về nhé! Bên bạn bè thân thích:
Vì ấm no đã chiến đấu can trường,
Vì tự do đã tù ngục thê lương,
Vì dân tộc đã ra người thiên cổ.

Anh về đấy, hồn thiêng xin phù hộ,
Cho anh em đường đi tiếp thành công,
Cho cháu con được phỉ chí tang bồng:
Dẹp cờ Đỏ, thay cờ Vàng đất Tổ.

Ý Nga 
Westminster, California, 4-9-2010.

Filed under: ,