Thứ Năm, 8 tháng 12, 2011 by LTSA
Tác giả: vô danh




Một người Sài Gòn vừa bị công an tống giam vào ngục. Trong lúc anh đang ngơ ngác thì các người tù khác vây quanh anh và hỏi :
- Tại sao anh bị vào tù ?
- Tôi là nhân viên bán hàng ở một tiệm sách và bị tù về tội đã bày trong tủ kính chân dung tổng bí thư Đỗ Mười.
- Như vậy có gì đáng bị tù đâu? Ngưỡng mộ lãnh tụ là tốt sao lại bị tù?
- Tại tôi vô tình đặt dưới chân dung tổng bí thư Đỗ Mười cuốn "Thằng Ngốc" của Dostoevski.
- Tại sao anh không làm kiểm điểm và xin lỗi, rồi dẹp cuốn "Thằng Ngốc" đó đi.
- Tôi đã làm như thế và thay vào đó bức ảnh chụp tổng bí thư và vợ cùng các con ông ấy.
- Như vậy càng quí chớ có tội tình gì đâu? - nhưng kỳ này tôi lại sơ ý đặt dưới bức hình đó cuốn sách "Gia Đình Bất Hạnh".
- Rồi sau đó ra sao ?
- Công an đến cảnh cáo tôi; tôi dẹp cuốn sách đó ngay và thay bằng bức hình của toàn bộ chính trị của đảng cộng sản Việt Nam.

- Lần này anh có đặt phía dưới cái gì không?
- Có mới chết chứ! Tôi lại sơ ý để cuốn "Alibaba và 40 tên cướp" dưới bức hình của toàn bộ Chính Trị của đảng cộng sản Việt Nam. - Thế nên, anh bị họ đưa vào đây?
- Chưa, sau khi đút lót ít tiền, tôi được bỏ qua và lần này tôi để hình "Cu Hồ" vào đó.
- Thế thì tuyệt quá. Vậy tại sao anh còn bị đưa vào đây ? - Vì sơ ý, tôi đã để quên cuốn sách "Tên Trùm Mafia" dưới chân dung "bác".
by LTSA

“Ngày xưa quả báo thì chầy
Ngày nay quả báo một dây nhãn tiền”

Như mọi ngươi đều biết, khi một chế độ độc tài bị sụp đổ thì trước sau gì những tên bạo chúa lãnh đạo đất nước đó cũng bị người dân hỏi tội. Và tài sản kếch sù của những tên bạo chúa này phải trả lại cho quốc gia.


Khi chế độ cộng sản bị sụp đổ tại Đông Âu thì tại Rumanie, hai vợ chồng “đồng chí” Nicolai Ceaucescu gần tới ngày lễ Giáng Sinh bị dân lôi ra cắc bùm ở pháp trường. “Đồng chí” Todo Gipcov của Bungari thì may mắn chỉ bị đuổi về vườn. “Đồng chí” Erich Honecker thì bị dân Đông Đức lôi ra tòa để trả lời về những “công đức” trong quá khứ. May nhờ có ông bạn tên “Bệnh Ung Thư” dẫn người qua thế giới bên kia để tỵ nạn không thì cũng đến khổ.

Nhà độc tài mà cái chết được báo chí thế giới kể lể rềnh rang nhất là bạo chúa Saddam Hussein của Iraq. Tội ác của tên bạo chúa này thì vô cùng khủng khiếp khi y ra lệnh đánh chiếm Kuwait ngày 2 tháng 8 năm 1990 với mục đích xoá nước Kuwait trên bản đồ thế giới để biến nước này thành tỉnh thứ 19 của Iraq.

Lệnh của tên bạo chúa Hussein cho binh sĩ của y là khi tới Kuwait “nếu không lấy một món gì đó mang về nước, nhà người sẽ bị bắn”. Đàn bà bị hãm hiếp thẳng tay (dù luật Hồi giáo cấm ngặt). Hàng loạt xe chở người bị thương tới bệnh viện lớn nhất của Kuwait, nạn nhân gồm những người bị đập bằng búa, hoặc đầu gối bị đục lủng lỗ, hoặc sọ bị cưa ra lòi óc. Có những người lính bị đổ acid hoặc đốt cháy bằng tàn thuốc trước khi giết chết. Nếu được chết bằng một viên đạn cho đỡ đau đớn là một đặc ân cho dân Kuwait. Người dân xứ này cho biết chỉ được Iraq “giải phóng” chưa đầy 7 tháng mà họ đã sống lùi lại 400, 5000 năm về trước.”

Điều chua xót cũng nên nhắc lại là bạo chúa Saddam Hussein đã đối xử vô cùng dã man, ác độc với binh lính và nhân dân Kuwait; trong khi đó thì Việt Cộng đã tàn sát chính nhân dân Việt Nam trong biến cố Tết Mậu Thân năm 1968. Chính những tên đao phủ thủ Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Khoa Điềm… là những kẻ đã đích thân tàn sát và chôn sống tập thể đồng bào Huế! Và trên “Đại lộ Kinh Hoàng”, pháo binh CSVN đã ung dung “rót” đạn pháo tàn sát người dân miền Nam đang hoảng hốt tháo chạy trên đường di tản.

Và, như mọi người đều biết, chế độ độc tài quân phiệt của tên bạo chúa Saddam Hussein đã cáo chung. Tượng của tên độc tài đã bị xe cần cẩu kéo xuống. Và tên bạo chúa đã phải lên đoạn đầu đài vì những tội ác man rợ mà hắn đã gây ra. Khi vào tiếp thu “cung điện” của bạo chúa và những đứa con của y, báo chí cho biết là những bàn ghế, nhà cầu, bồn tắm đều được dát vàng.

Hình như những tên bạo chúa và những người cộng sản hễ mở miệng ra là nói láo. Khi xâm lăng Kuwait bạo chúa Saddam Hussein đã hứa với binh lính là sẽ chia gia tài cho họ mà sự thật thì họ chẳng có tí gì, có chăng là nghèo đói và chết chóc trong khi chỉ non 10 năm mà tài sản riêng của Hussein lên tới hơn 10 tỉ Mỹ kim về sản lượng dầu, chưa kể các cổ phần tại những công ty hải ngoại.

Chuyện khôi hài là khi tên bạo chúa Saddam Hussein bị tòa án của chính quyền Iraq xử tử bằng cách treo cổ vì tội chống nhân dân (của hắn) và chống nhân loại thì ở San José lại có tên “Luật sư ‘Bác’ Hồ” ở San José viết bài ca tụng bạo chúa là: “Không sợ ác. Không sợ chết. Và không sợ gì hết!” Và tên này còn hỗn xược đem chuyện bị treo cổ của tên bạo chúa Saddam Hussein so sánh với việc anh hùng dân tộc Nguyễn Thái Học, đảng trưởng Việt Nam Quốc Dân Đảng, người đã bị Hội đồng Đề hình của thực dân Pháp kết tội tử hình và sau đó, ông và 12 đồng chí của ông đã bị đưa lên đoạn đầu đài vào lúc 5 giờ sáng ngày 17-6 năm 1930.

*

Bạo chúa Saddam Hussein cũng như những tên cộng sản chóp bu trong biến cố Đông Âu đã phải đền tội.

Cuộc “Cách Mạng hoa Lài” đã thổi ngọn gió tự do, dân chủ và nhân quyền từ Tunisia đến Ai Cập, Yemen, Libya, Syria.

Các tên bạo chúa Ben Ali của Tunisia, Mubarack của Ai Cập đã biết thân, biết phận nên đã đào tỵ, lưu vong giao quyền hành lại cho quân đội nhưng chắc chắn cũng phải bị đưa ra tòa án xét xử.

Tên bạo chúa Gadhafi ngoan cố đã dùng lính đánh thuê bắn vào dân chúng nổi dậy, dùng phi cơ, xe tăng, trọng pháo bắn giết những người dân nổi dậy. Cuối cùng, đã bị lôi lên từ một miệng cống, bị bắn chết như một con chó và thân xác đẵm máu bị lôi trên đường phố, bị bỏ vào hầm thực phẩm đông lạnh.

*

Ngày 5-12-2011, trong phiên xử các cựu thủ lãnh Khmer Đỏ do Liên Hợp Quốc hậu thuẫn tại Campuchia, Nuon Che, Khieu Samphan, Ieng Sary đã bị đ era xét xử về tội diệt chủng, ngược đãi và tra tấn.

Ngày 5-2 vừa qua, Nuon Chea đã phải trả lời chất vấn của toà về vai trò của y đối với cái chết của 2 triệu người Camphuchia trong thời gian Khmer Đỏ cầm quyền. Tên sát nhân này đã chạy tội bằng cách đổ lỗi cho chính CSVN là thủ phạm. Theo Nuon Chea: “Mọi việc đều dưới sự chỉ huy của (CS)VN từ trụ sở của Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh. Vì, những tội ác này, tội ác chiến tranh, tội ác chống nhân loại, tội diệt chủng không phải do người Kher gạy ra, chính (CS)VN đã sát hại dân Campuchia”.

Hình như những tên bạo chúa và những tên cộng sản hễ mở miệng ra là nói láo. Kẻ đã giết chính dân mình không gớm tay theo lệnh của Trung Cộng là Nuon Chea đã trút lên đầu bọn cầm đầu đảng CSVN tội ác giết dân Campuchia! Chuyện lạ là người ta không thấy bọn lãnh đạo CSVN lên tiếng lên tăm gì về việc này. Chẳng lẽ những kẻ này lại “sợ” quan thầy Trung Cộng đến nỗi không dám lên tiếng đính chánh về những việc mà bọn chúng nó không có làm?!

Tám mươi bảy triệu ngươi dân Việt Nam ở trong nước và trên 3 triệu người Việt tỵ nạn công sản taị hải ngoại hy vọng một ngày không xa lắm lửa cách mạng từ cuộc “Cách mạng châu Á” sẽ thổi trốc gốc “cây cộng sản Việt Nam”. Và “thập tứ ác nhân” đang ngự trị Bắc Bộ Phủ với những tài sản kếch sù hàng tỉ đô la sẽ phải ra tòa để trả lời về những tội ác mà họ đã gây ra cho 87 triệu dân VN trong hơn 60 năm qua.

*

Ông bà ta có câu:

“Ngày xưa quả báo thì chầy
Ngày nay quả báo một dây nhãn tiền”

Người ta hy vọng rằng trong tương lai, ngày ra trước tòa để xét xử về tội ác mà họ những kẻ thừa kế ông Hồ Chí Minh, người đã đem cái chủ nghĩa cộng sản ngọai lai, những kẻ lãnh đạo đảng CSVN hiện nay sẽ không bắt chước cái trò hèn mạt mà tên sát nhân Nuon Chea đang làm là đổ tội cho đảng CSVN.

Người ta hy vọng rằng sẽ không có cái cảnh những Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng… khóc lóc bù lu bù loa rằng không phải chúng tôi là những kẻ đã gây ra bao nhiêu tội ác đối với nhân dân VN mà chính là bọn “Tàu Đỏ” Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào… từ Trung Nam Hải đã chỉ thị cho chúng tôi làm những việc làm tàn ác đó!

*

Những kẻ sát nhân, những tên bạo chúa có thể chạy nhưng không thể trốn!

Hy vọng cái gương tầy liếp của những kẻ sát nhân, những tên bạo chúa đã và đang xảy ra khắp nơi trên thế giới làm thức tỉnh lương tâm của những kẻ lãnh đạo đảng CSVN, trước khi quá muộn!

LÃO MÓC
Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011 by LTSA
“Ngày xưa quả báo thì chầy
Ngày nay quả báo một dây nhãn tiền”

Như mọi ngươi đều biết, khi một chế độ độc tài bị sụp đổ thì trước sau gì những tên bạo chúa lãnh đạo đất nước đó cũng bị người dân hỏi tội. Và tài sản kếch sù của những tên bạo chúa này phải trả lại cho quốc gia.


Khi chế độ cộng sản bị sụp đổ tại Đông Âu thì tại Rumanie, hai vợ chồng “đồng chí” Nicolai Ceaucescu gần tới ngày lễ Giáng Sinh bị dân lôi ra cắc bùm ở pháp trường. “Đồng chí” Todo Gipcov của Bungari thì may mắn chỉ bị đuổi về vườn. “Đồng chí” Erich Honecker thì bị dân Đông Đức lôi ra tòa để trả lời về những “công đức” trong quá khứ. May nhờ có ông bạn tên “Bệnh Ung Thư” dẫn người qua thế giới bên kia để tỵ nạn không thì cũng đến khổ.

Nhà độc tài mà cái chết được báo chí thế giới kể lể rềnh rang nhất là bạo chúa Saddam Hussein của Iraq. Tội ác của tên bạo chúa này thì vô cùng khủng khiếp khi y ra lệnh đánh chiếm Kuwait ngày 2 tháng 8 năm 1990 với mục đích xoá nước Kuwait trên bản đồ thế giới để biến nước này thành tỉnh thứ 19 của Iraq.

Lệnh của tên bạo chúa Hussein cho binh sĩ của y là khi tới Kuwait “nếu không lấy một món gì đó mang về nước, nhà người sẽ bị bắn”. Đàn bà bị hãm hiếp thẳng tay (dù luật Hồi giáo cấm ngặt). Hàng loạt xe chở người bị thương tới bệnh viện lớn nhất của Kuwait, nạn nhân gồm những người bị đập bằng búa, hoặc đầu gối bị đục lủng lỗ, hoặc sọ bị cưa ra lòi óc. Có những người lính bị đổ acid hoặc đốt cháy bằng tàn thuốc trước khi giết chết. Nếu được chết bằng một viên đạn cho đỡ đau đớn là một đặc ân cho dân Kuwait. Người dân xứ này cho biết chỉ được Iraq “giải phóng” chưa đầy 7 tháng mà họ đã sống lùi lại 400, 5000 năm về trước.”

Điều chua xót cũng nên nhắc lại là bạo chúa Saddam Hussein đã đối xử vô cùng dã man, ác độc với binh lính và nhân dân Kuwait; trong khi đó thì Việt Cộng đã tàn sát chính nhân dân Việt Nam trong biến cố Tết Mậu Thân năm 1968. Chính những tên đao phủ thủ Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Khoa Điềm… là những kẻ đã đích thân tàn sát và chôn sống tập thể đồng bào Huế! Và trên “Đại lộ Kinh Hoàng”, pháo binh CSVN đã ung dung “rót” đạn pháo tàn sát người dân miền Nam đang hoảng hốt tháo chạy trên đường di tản.

Và, như mọi người đều biết, chế độ độc tài quân phiệt của tên bạo chúa Saddam Hussein đã cáo chung. Tượng của tên độc tài đã bị xe cần cẩu kéo xuống. Và tên bạo chúa đã phải lên đoạn đầu đài vì những tội ác man rợ mà hắn đã gây ra. Khi vào tiếp thu “cung điện” của bạo chúa và những đứa con của y, báo chí cho biết là những bàn ghế, nhà cầu, bồn tắm đều được dát vàng.

Hình như những tên bạo chúa và những người cộng sản hễ mở miệng ra là nói láo. Khi xâm lăng Kuwait bạo chúa Saddam Hussein đã hứa với binh lính là sẽ chia gia tài cho họ mà sự thật thì họ chẳng có tí gì, có chăng là nghèo đói và chết chóc trong khi chỉ non 10 năm mà tài sản riêng của Hussein lên tới hơn 10 tỉ Mỹ kim về sản lượng dầu, chưa kể các cổ phần tại những công ty hải ngoại.

Chuyện khôi hài là khi tên bạo chúa Saddam Hussein bị tòa án của chính quyền Iraq xử tử bằng cách treo cổ vì tội chống nhân dân (của hắn) và chống nhân loại thì ở San José lại có tên “Luật sư ‘Bác’ Hồ” ở San José viết bài ca tụng bạo chúa là: “Không sợ ác. Không sợ chết. Và không sợ gì hết!” Và tên này còn hỗn xược đem chuyện bị treo cổ của tên bạo chúa Saddam Hussein so sánh với việc anh hùng dân tộc Nguyễn Thái Học, đảng trưởng Việt Nam Quốc Dân Đảng, người đã bị Hội đồng Đề hình của thực dân Pháp kết tội tử hình và sau đó, ông và 12 đồng chí của ông đã bị đưa lên đoạn đầu đài vào lúc 5 giờ sáng ngày 17-6 năm 1930.

*

Bạo chúa Saddam Hussein cũng như những tên cộng sản chóp bu trong biến cố Đông Âu đã phải đền tội.

Cuộc “Cách Mạng hoa Lài” đã thổi ngọn gió tự do, dân chủ và nhân quyền từ Tunisia đến Ai Cập, Yemen, Libya, Syria.

Các tên bạo chúa Ben Ali của Tunisia, Mubarack của Ai Cập đã biết thân, biết phận nên đã đào tỵ, lưu vong giao quyền hành lại cho quân đội nhưng chắc chắn cũng phải bị đưa ra tòa án xét xử.

Tên bạo chúa Gadhafi ngoan cố đã dùng lính đánh thuê bắn vào dân chúng nổi dậy, dùng phi cơ, xe tăng, trọng pháo bắn giết những người dân nổi dậy. Cuối cùng, đã bị lôi lên từ một miệng cống, bị bắn chết như một con chó và thân xác đẵm máu bị lôi trên đường phố, bị bỏ vào hầm thực phẩm đông lạnh.

*

Ngày 5-12-2011, trong phiên xử các cựu thủ lãnh Khmer Đỏ do Liên Hợp Quốc hậu thuẫn tại Campuchia, Nuon Che, Khieu Samphan, Ieng Sary đã bị đ era xét xử về tội diệt chủng, ngược đãi và tra tấn.

Ngày 5-2 vừa qua, Nuon Chea đã phải trả lời chất vấn của toà về vai trò của y đối với cái chết của 2 triệu người Camphuchia trong thời gian Khmer Đỏ cầm quyền. Tên sát nhân này đã chạy tội bằng cách đổ lỗi cho chính CSVN là thủ phạm. Theo Nuon Chea: “Mọi việc đều dưới sự chỉ huy của (CS)VN từ trụ sở của Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh. Vì, những tội ác này, tội ác chiến tranh, tội ác chống nhân loại, tội diệt chủng không phải do người Kher gạy ra, chính (CS)VN đã sát hại dân Campuchia”.

Hình như những tên bạo chúa và những tên cộng sản hễ mở miệng ra là nói láo. Kẻ đã giết chính dân mình không gớm tay theo lệnh của Trung Cộng là Nuon Chea đã trút lên đầu bọn cầm đầu đảng CSVN tội ác giết dân Campuchia! Chuyện lạ là người ta không thấy bọn lãnh đạo CSVN lên tiếng lên tăm gì về việc này. Chẳng lẽ những kẻ này lại “sợ” quan thầy Trung Cộng đến nỗi không dám lên tiếng đính chánh về những việc mà bọn chúng nó không có làm?!

Tám mươi bảy triệu ngươi dân Việt Nam ở trong nước và trên 3 triệu người Việt tỵ nạn công sản taị hải ngoại hy vọng một ngày không xa lắm lửa cách mạng từ cuộc “Cách mạng châu Á” sẽ thổi trốc gốc “cây cộng sản Việt Nam”. Và “thập tứ ác nhân” đang ngự trị Bắc Bộ Phủ với những tài sản kếch sù hàng tỉ đô la sẽ phải ra tòa để trả lời về những tội ác mà họ đã gây ra cho 87 triệu dân VN trong hơn 60 năm qua.

*

Ông bà ta có câu:

“Ngày xưa quả báo thì chầy
Ngày nay quả báo một dây nhãn tiền”

Người ta hy vọng rằng trong tương lai, ngày ra trước tòa để xét xử về tội ác mà họ những kẻ thừa kế ông Hồ Chí Minh, người đã đem cái chủ nghĩa cộng sản ngọai lai, những kẻ lãnh đạo đảng CSVN hiện nay sẽ không bắt chước cái trò hèn mạt mà tên sát nhân Nuon Chea đang làm là đổ tội cho đảng CSVN.

Người ta hy vọng rằng sẽ không có cái cảnh những Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng… khóc lóc bù lu bù loa rằng không phải chúng tôi là những kẻ đã gây ra bao nhiêu tội ác đối với nhân dân VN mà chính là bọn “Tàu Đỏ” Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào… từ Trung Nam Hải đã chỉ thị cho chúng tôi làm những việc làm tàn ác đó!

*

Những kẻ sát nhân, những tên bạo chúa có thể chạy nhưng không thể trốn!

Hy vọng cái gương tầy liếp của những kẻ sát nhân, những tên bạo chúa đã và đang xảy ra khắp nơi trên thế giới làm thức tỉnh lương tâm của những kẻ lãnh đạo đảng CSVN, trước khi quá muộn!

LÃO MÓC
by LTSA

VIỆT NAM (NV) - Theo phúc trình công bố tại một hội nghị ở Sài Gòn sáng ngày 5 tháng 12, Việt Nam đang là mồi ngon của các loại hàng giả, hàng nhái của Trung Quốc.

Hội nghị “Chống hàng gian, hàng giả” do Tổng Cục Hải Quan và Hiệp Hội Chống Hàng Giả tổ chức hôm 5 tháng 12 tại Sài Gòn.

Phúc trình của Ðội Kiểm Soát và Bảo Vệ Quyền Sở Hữu thuộc Cục Chống Buôn Lậu cho biết có 90% hàng nhập cảng từ Trung Quốc, HongKong và kể cả Singapore vào Việt Nam là hàng giả. Các nhóm buôn lậu còn làm rượu giả tại Nga đưa vào Việt Nam.

Theo Ðội Chống Buôn Lậu thì từ nay đến cuối năm 2011, hàng giả tràn vào Việt Nam từ các vùng biên giới phía Bắc như Quảng Ninh, Lạng Sơn... với số lượng ồ ạt gấp đôi bình thường.

Ðáng ngại là một số công ty Việt Nam “nối giáo cho giặc” bằng cách nhập cảng hàng hóa của Trung Quốc vào trong nước rồi dán nhãn Việt Nam xuất cảng sang nước thứ ba để được hưởng ưu đãi về thuế quan.

Các viên chức quan thuế Việt Nam thú nhận đã bó tay trong rất nhiều “thương vụ” gian lận như thế vì không có cách nào khám phá được.

Một viên chức Cục Ðiều Tra Chống Buôn Lậu của Việt Nam cho biết rất khó phân biệt hàng nhái với hàng thật “Made in Việt Nam” nếu không được sự cộng tác chặt chẽ của phía công ty Việt Nam. Ông này cũng chỉ trích các công ty Việt Nam né tránh việc phối hợp để ngăn chận hàng nhái từ Trung Quốc tràn sang.

Chính vì vậy mà gần đây có dư luận nghi ngờ công ty Việt Nam gửi mẫu, đặt hàng cho phía Trung Quốc sản xuất rồi giao hàng giống y như thật với giá rẻ mạt. Với thủ thuật này, công ty Việt Nam không cần mở nhà máy, không cần thuê công nhân mà vẫn xuất cảng hàng hóa đều đều với giá cạnh tranh và được hưởng thuế suất ưu đãi từ trong nước.

Tình trạng này đang gây sốc trong dư luận. Người ta lo sợ rằng nếu các công ty Việt Nam mải mê áp dụng những “chiến thuật” này thì vô tình làm tê liệt ngành sản xuất, khiến tỉ lệ thất nghiệp ngày càng gia tăng tại Việt Nam.

Ðây là vấn đề hàng nhái, hàng giả “Made in Việt Nam” mới phát sinh trong cuộc chiến chống hàng giả kéo dài hàng chục năm tại thị trường Việt Nam. Còn hàng giả, hàng nhái các thương hiệu nổi tiếng thế giới thì không sao đếm xuể.

Có thể nói, rất khó phân biệt đâu là thật, đâu là giả tại các cửa tiệm trưng bày các loại hàng hóa ở Việt Nam hiện nay. Trước đây người ta sợ hàng nhái của ngoại quốc, nay kinh hãi cả hàng nhái của Việt Nam.

Theo Cục Chống Buôn Lậu Việt Nam, số vụ hàng giả buôn lậu tại Việt Nam được khám phá năm nay tăng gấp đôi năm rồi. Số hàng giả nhiều nhất thuộc nhóm mỹ phẩm, nước hoa.

Mới đây, cục này đã bắt được vụ nhập lậu 14,000 chai rượu giả của Nga và gần 100,000 bao thuốc lá giả nhãn hiệu 555 và thuốc lá Vinataba giả của Việt Nam. Ðó là chưa kể hàng ngàn sản phẩm các loại như “thần dược” Viaraga, dầu nhớt...
Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011 by LTSA

Vi Anh
Đọc mà ngậm ngùi với “THƠ MỜI Tham dự Ngày Họp Mặt hy hữu của Lưỡng Viện Quốc Hội Việt Nam Cộng Hòa sau hơn 36 năm lưu vong Hải Ngoại” tổ chức trong 2 ngày Thứ Bảy & Chủ Nhật, 10 và 11 Tháng 12 Năm 2011, tại Little SàiGòn, Thủ Đô Tinh Thần Của Người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn Cộng Sản. Ngậm ngùi với những người dân cử của Việt Nam Cộng Hòa, nghị sĩ, dân biểu, nghị viên các hội đồng đô, tỉnh, thị, xã. Cũng như ngậm ngùi với quân dân cán chính Việt Nam Cộng Hòa từng một thời đóng góp cho nền tự do dân chủ miền Nam Nước Việt nhưng chẳng may vì vận nước nổi trôi lòng người điên đảo mà ngày nay chúng ta phải trôi dạt xứ người hay có người cũng đã ngậm ngùi đi về bên kia thế giới.

Thật vậy, nếu đây là một buổi họp mặt đầu tiên của người dân cử [thường là thế hệ thứ nhứt của lớp người Việt tỵ nạn CS] thì cũng có thể là buổi họp mặt cuối cùng vì tuổi tác sức khỏe của họ không còn như xưa nữa. 36 năm đã qua, với độ lùi thời gian đã quá đủ, với so sánh đối chiếu đã rạch ròi. Rằng cuộc sống trong thời kỳ Việt Nam Cộng Hòa và Việt Nam Cộng sản, người Việt càng biết càng tiếc Việt Nam Cộng Hòa.
Thời VNCH nhớ lại sống dễ làm sao ấy dù có chiến tranh. Anh chạy xích lô ở Saigon sáng cũng có thể ăn tô phở, chiều có thể lai rai chai bia Con Cọp. Một giáo sư dạy học lương trên năm sáu ngàn, ở trọ và cơm tháng khỏang 500$. “Nhớ thuở xưa ta sống một đời. Dễ dàng, ăn thiệt chỉ làm chơi, Như dòng sông Hậu trôi mơ mộng, Như đất Miền Tây rộng thảnh thơi. Cái đúng cái sai đòi đủ thứ, Chuyện còn chuyện mất phú riêng trời. Nhiều sung sướng quá rồi không biết. Chừng biết vàng son đã hết thời.” VNCH khai nguyên và tồn tại mấy chục năm tòan trong thời chiến tranh. Dân chủ, tự do của VNCH mới xây dựng và trong thời chiền. Thế mà người dân VNCH, tứ Bến Hải trở vào Cà mau có tự do và dân chủ nhiều hơn đồng bào của mình ở ngòai Miền Bắc CS từ Bến Hải trở ra Lạng Sơn, Cao Bằng.
VNCH trên thực tế và pháp lý, thực chất và thực sự có hiến pháp, có quốc hội, có đối lập, có tam quyền phân lập, hành pháp, lập pháp, tư pháp phân nhiệm và thực thi rõ ràng. Có lấn quyền, ủy quyền nhưng có tranh đấu, có sửa chữa để hiến pháp là đạo luật tối thượng của chánh quyền.
Trong xã hội có tự do tôn giáo, tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do xuất bản, tự do tổ chức và hội họp, tự do cư trú, đi lại trong ngoài nước.
Có báo của tư nhân, có nghiệp đòan nhà báo, của công nhân, có biểu tình ủng hộ, biểu tinh chống chánh phủ.
Dĩ nhiên không tòan thiện, tòan mỹ, nhưng có và phát triển ngày tốt đẹp hơn.
Nhưng chắc chắn không có cảnh chà đạp tự do, dân chủ một cách vô tội vạ như thời VNCS. Không có cảnh công an muốn bắt ai thí bắt, đánh ai thì đánh mà không bị trừng phạt bới kỷ luật hay pháp luật. Không như công an CS bị Ủy Ban Kiểm Tra Bắt Giữ Tùy Tiện của Liên Hiệp Quốc (United Nations Working Group on Arbitrary Detention) mới đây lên án và tố cáo nhà cầm quyền CSVN đã vi phạm nhiều điều khoản của Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền và Công Ước Quốc Tế về Quyền Dân Sự và Chính Trị.
Không có chuyện công an dùng du đãng, xã hội đen đế trấn áp dân. Không có phong trào dân oan do nhà nước lợi dụng biện pháp hành chánh qui họach để cướp đất của dân bồi thường rẻ mạt, cán bộ đảng viên dĩ công vi tư, lây bán hay hùn với các nhà đầu tư ngọai quốc hay thành phần ăn theo với CS.
Có tham nhũng, hối lộ nhưng không có nạn tham nhũng trầm trọng hết thuốc chữa, biến thành quốc nạn như thời CS Hà nội. Thế mà VNCH quyết liệt thành lập một cơ quan hiến định là Giám sát Viện để bài trừ.
Còn VNCS lớn ăn theo lớn, nhỏ ăn theo nhỏ đến đổi tổ chức Transparency International Minh Bạch Quốc Tế công bố nhiều năm liền VNCS đội sổ tham nhũng trên thế giới. Năm 2011 thứ 112, trong tổng số 183 quốc gia và lãnh thổ; năm 2010, thứ 116 trong tổng số 178 quốc; năm 2009, thứ 120 trong số 180. VNCS đội sổ tham nhũng mấy năm liền là cho người ta thấy Thủ Tướng Dũng của VNCS là người hứa suông, hứa cuội khi được Đảng CS điểu sang Nhà Nước làm Thủ Tướng. Ông tuyên bố không diệt được tham nhũng, Ông sẽ từ chức. Thế mà tham nhũng ngày càng trầm trọng, mà TT Dũng đã làm thủ tướng hết một nhiệm kỳ còn tình nguyện “hy sanh” làm thêm nhiệm kỳ thứ hai nữa và trở thành người có quyền thế nhứt nước và tham nhũng trở thành quốc nạn hết thuốc chữa rồi.
VNCH không có một vị tổng thống, thủ tướng, tướng lãnh, dân biểu nghi sĩ, bộ trưởng nào của VNCH di tản ra ngọai quốc có đủ tiển mua một cái nhà đủ cho gia đình ở cả. Có tướng phải đi làm thợ sơn, nghị sĩ bán xăng, dân biều đi cắt chỉ, sĩ quan, công chức đi cắt cỏ trong buổi ban đầu để nuôi gia đình trong thời chân ướt chân ráo.
VNCH không có đại nạn, phong trào bằng cấp giả “cao cấp” như mấy ngàn tiển sĩ “dỏm” như VNCS bây giờ.
Tổng Thống hai vị của thời đệ nhứt cộng hòa đạo đức hơn xa Ông Hồ chí Minh. Tinh thần nối chí tiền nhân Ngô, Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê, chống quân Tàu, gìn giữ giang sơn gấm vóc, hơn hẳn những người lãnh dạo Đảng Nhà Nước CS Bằc Việt. Tổng Thống Ngô đình Diệm không đồng ý cho Mỹ đổ quân, sợ TC lợi dụng tình hình đưa quân Tàu qua Miền Bắc, bám lấy Bắc Việt, khó mà trục quân Tàu ra. TT Nguyễn văn Thiệu khi Mỹ bắt tay được với TC, cúp viện trợ VNCH, thân cô thế cô cũng quyết gìn giữ đất nước ông bà để lại với trận tử chiến của Hải quân VNCH ngòai đảo Hòang sa năm 1974.
Trong khi đó suốt gần hai phần ba thế kỷ ở Miền Bắc và hơn một phần ba thế kỷ ờ Miền Nam, chưa bao giờ chế độ CS, nhà nước CS có của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân hồi nào và chút nào đâu. Nhà Nước VNCS thực chất không có phân quyền tam lập Hành Pháp, Lập Pháp, Tư Pháp gì . Đảng CS độc tài đảng trị tòan diện. Đảng CS lãnh đạo Nhà Nước, quản lý Nhân Dân, làm chủ Đất Nước. Đảng viên vào đảng, Đảng kết nạp đảng viên sau này ra nắm quyền bình, đâu có ai người dân nào biết. Quốc Hội Đảng cử dân bầu. Đảng cơ cấu đảng viên phải chiếm trên 95%.
Còn Ông Hồ chí Minh là một người gian ác hơn Tào Tháo, làm gia nô cho CS Nga, Tàu, ám hại các lãnh tụ quốc gia, hại đồng chí có uy tín, giết phụ nữ sau khi chiếm được xác thịt. Các tài liệu của Liên xô, Pháp giải mật cho thấy mà kinh tởm. Nhưng CS Hà nội một mực thần thánh hóa Hồ chí Minh và bôi tro trét trấu TT Ngô đình Diệm, Nguyễn văn Thiệu, Trần văn Hương của VNCH tài dức hơn nhiều để mỗi lần nói VN là CS muốn chí Hồ chí Minh thôi. CS Hà nội còn lấy tên Hồ chí Minh để thay Saigon thủ đô của VNCH ở Miển Nam nữa.
Cộng sản láo thiên, láo địa, láo người, láo riết thành bản chất của con người CS nên nói láo mà không ngượng miệng, không nháy mắt. Nếu Lê Duẩn Tổng Bí Thư Đảng CS, ăn học dốt hơn, CS đặt sệt hơn nói dân chủ CS vạn lần so với dân chủ tư sản thì người ta còn ít cười hơn. Đằng này Bà Nguyễn Thị Doan là Phó Chủ tịch Nước ít đặc sệt CS hơn, lại là được đánh bóng là người gọi là giáo sư tiến sĩ tức có ăn học nhiều hơn Ba Duẩn, thế mà Bà llại viết trên báo Nhân Dân ngày 05-11-2011. Lời nói bay đi cây viết ở lại, “rằng thì nà”, “Nhà nước ta là Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân”.
CS láo riết rồi không biết mình láo nên làm những chuyện ruồi bu. Ô Hồ chí Minh cha già của CSVN nói, “Không có gì quí hơn độc lập tự do”. Vì tự do quí quá nên Ô. Hồ không cho dân một chút tự do nào. Nếu Ông “nắm” được không khí, chắc Ông sẽ kiểm sóat hơi thở của người dân. Đảng CS độc tài đảng trị tòan diện lấy câu này treo trước trụ sở cơ quan Đảng. Công an cánh tay chuyên chính của Đảng CS đối với dân lấy câu này treo ở các cổng trại giam như trại giam Phan đang Lưu, Chí Hòa.
Nên 36 năm qua người Việt ở Bắc, ở Trung, ở Nam, ở hải ngọai càng biết càng tiếc Việt Nam Cộng Hòa.
by LTSA
Nếu có người từ nước ngoài hay từ các tỉnh hỏi: ''Sài Gòn ngay thời điểm hiện tại có gì lạ?'' Người hiếu kỳ sẽ nói ngay rằng có hầm Thủ Thiêm.






Ðường vào hầm vượt sông Sài Gòn từ phía quận 1. (Hình: Phùng Thức/Người Việt)




Quả đúng vậy, cái đường hầm vượt sông Sài Gòn đang thu hút tính tò mò của người dân. Từ một miệt quê thuộc tỉnh Tiền Giang, hai vợ chồng nông dân có tuổi xấp xỉ bảy mươi đèo nhau bằng xe gắn máy lên Sài Gòn chỉ với mục đích chui hầm qua sông cho biết, để rồi họ bị thằng con trai đang làm công nhân ở quận 7 rầy cho tối mặt. “Tía má hết chuyện ham vui rồi sao. Con ở đây còn chưa dám chui hầm. Cái gì của Việt Nam làm cũng phải từ từ chờ coi chất lượng, cứ nhào vô liền có ngày lãnh đủ.”

Ðể được rõ hơn về đoạn hầm vượt sông đầu tiên này có lẽ cũng nên biết qua về “lý lịch” của nó. Theo hồ sơ từ Wikipedia Tiếng Việt:



Hầm được thiết kế gồm 6 làn xe (2 x 3 x 3.5m), từ cầu Calmette chìm xuống đáy sông Sài Gòn và nối với phía Thủ Thiêm tại đầu đường T13 với tổng chiều dài 1,490 m. Trong đó, lối vào hầm hai phía có dạng chữ U với tổng chiều dài 400 m; phần nhánh và miệng hầm hai phía dài 720 m; và phần hầm dìm dài 370 m. Phần hầm dìm được chia thành 4 đốt và được đúc riêng ở nơi khác, mỗi đốt nặng 27,000 tấn. Ðộ dốc hầm tối đa là 4%, đốt hầm làm bằng bê tông cốt thép.[1] Hầm nằm dười đáy sông cách mặt nước 24 m, mặt cắt ngang rộng 33.3 m cao 9m bề dày đáy và nắp 1.5 m, bề dày vách hai bên 1m. Tốc độ xe lưu thông trong hầm đạt 60 km/giờ. Hầm có thể chịu được động đất 6 Richter và có tuổi thọ 100 năm.



Cũng theo Wikipedia, trước khi khánh thành vào ngày 20 tháng 11, 2011 hầm Thủ Thiêm có các sự cố như sau:



Tháng 5, 2008, theo báo cáo kết quả kiểm tra của Hội đồng Nghiệm thu Nhà nước về chất lượng công trình đại lộ Ðông-Tây, hàng loạt vết nứt trên tường và bản nắp trên các đốt hầm đã được ghi nhận. Các vết nứt ở thành tường thẳng đứng kéo dài từ 2m-3m, bề rộng lớn nhất của vết nứt rộng đến 1 mm (theo tiêu chuẩn JSCE 2002 do nhà thầu Obayashi đưa ra thì mức độ bề rộng vết nứt cho phép đối với hầm là dưới 0.28 mm). Các vết nứt cũng xuất hiện ở vị trí giữa các phân đoạn đổ bê tông của mỗi đốt hầm. Các vết nứt này thẳng đứng kéo dài gần như hết chiều cao đốt hầm, bề rộng vết nứt đến 0.3 mm. Các vết nứt này được khắc phục bằng cách phủ keo epoxy lên bề mặt vết nứt.



Tất nhiên căn cứ vào các sự cố nêu trên nhiều người Sài Gòn lo ngại cho số phận cái hầm mới toanh này là chính đáng. Nhưng đã là người Sài Gòn ai mà lại không háo hức vì cái đường hầm được đánh giá là hầm vượt hiện đại nhất Ðông Nam Á.


Chui hầm


Chúng tôi vì kiếm không ra cái nón bảo hiểm có che lỗ tai để chống tiếng ồn theo lời khuyến cáo nên cũng đành liều phóng xe gắn máy chui hầm coi thử cái hầm hiện đại này có làm điếc được mình không. Từ đường Ký Con chúng tôi quẹo trái đi vào đại lộ Ðông-Tây, thế là chui hầm. Thú thật, cái cảm giác chui hầm bằng xe gắn máy là một cảm giác không giống ai trên thế giới. Có thể nói ngay rằng, nếu không cần thiết thì bạn không nên trải nghiệm cảm giác này vì bạn ngồi xe hơi chui hầm ít ra bạn còn tin là lớp sắt, lớp kính xe hơi bao bọc bảo vệ bạn, còn cỡi xe Honda thì ôi thôi cứ như mang nặng cảm giác như người sắp chết trôi bị hút, bị nhận chìm.

Lúc chúng tôi chui hầm không phải là giờ cao điểm, vậy làn đường dành cho xe gắn máy khá chật chội. Anh bạn mà tôi đèo sau xe nói: “Họ nói cái tuổi thọ hầm chui này là 100 năm. Tôi cá mười ăn ba với ông là chừng mười năm là kẹt xe tắc hầm, coi như nó chết non ông ạ.”

Ðược biết bên phía Thủ Thiêm ở thời điểm hiện nay số dân cư sống lâu đời hầu như đã bị giải tỏa trắng để phục vụ cho dự án khu đô thị mới Thủ Thiêm. Theo tham vọng của các nhà qui hoạch của chế độ thì Thủ Thiêm sẽ là một Thượng Hải của Việt Nam với những tòa nhà cao ngất ngưởng, là khu trung tâm của giới nhà giàu, với một triệu khách vãng lai... Nếu tất cả điều này thành hiện thực thì ngoài chuyện kẹt xe tắc hầm thì chuyện cấm người nghèo phóng xe máy qua đường hầm đến Thủ Thiêm ngắm ngó nhà giàu là chuyện có thể đoán trước.

Người Sài Gòn nào thường đọc báo đều biết về những vết nứt của đốt hầm, tất nhiên chính quyền và nhà thầu cũng công bố “đã rút kinh nghiệm khắc phục.” Nhưng chỉ cần nhìn cái đường cao tốc Sài Gòn-Trung Lương là biết chất lượng các công trình giao thông có tiền đầu tư hàng ngàn tỉ tệ hại ra sao. Cái “công thức”: đường chờ lún, cầu chờ run, nhà chờ nứt, giờ lại thêm hầm chờ ngập... đang hàng ngày hàng giờ ám ảnh người sử dụng giao thông Việt Nam. Thế nên cái nỗi ám ảnh về chuyện bị cả một khối nước ập xuống lúc chui hầm chắc chắn sẽ tồn tại mãi mãi với tuổi thọ của đường hầm Thủ Thiêm này.

Ngay chính ngành xây dựng của chế độ cũng đã có kết luận thẩm định về thiết kế như sau. Báo cáo thẩm định của Viện Khoa Học Công Nghệ Xây Dựng-Bộ Xây Dựng (2003) cho rằng phương án thiết kế của nhà thầu Obayashi (Nhật) về gói thầu xây dựng hầm Thủ Thiêm có nhiều rủi ro.

Theo đó, độ lún dự báo của công trình lớn, có khả năng gây nứt hỏng các đốt hầm trước khi đưa vào sử dụng và kiến nghị tìm phương án khác có độ tin cậy cao hơn. Về mặt tiếng ồn, do hầm bằng bê tông cốt thép có độ phẳng cao và được chôn sâu dưới lòng sông nên dòng xe qua lại sẽ tạo nên tiếng ồn khá lớn, Sở Giao Thông Vận Tải khuyến cáo người dân đi xe máy che kín tai và hạn chế chở trẻ em qua hầm.






Phía bờ Thủ Thiêm luôn có những nhóm người hiếu kỳ tụ tập. (Hình: Phùng Thức/Người Việt)




Khi chúng tôi vừa kịp thở nhẹ nhõm chui ra khỏi đường hầm thì nhìn trước mắt là cả một đám người hiếu kỳ đang dồn lại một góc ở đường dẫn vào hầm phía Thủ thiêm để chụp hình và tán chuyện. Những người này không có may mắn như những người chui hầm mấy hôm trước được ngang nhiên dừng xe lại bên trong hầm để chụp hình. Sự háo hức, vui mừng trước những sự thay đổi tiến bộ vốn là tâm lý chung của người Sài Gòn. Có lẽ nhờ vậy họ mới có thể chịu đựng được một đời sống bất an, ngộp thở trong một đô thị hỗn độn. Nhưng điều đó không có nghĩa là họ không biết tới vấn nạn tham nhũng ghê gớm từ các công trình giao thông đang hàng ngày hàng giờ đẩy đời sống của mình và tương lai con cháu mình vào chốn nguy hiểm. Sài Gòn có thêm một một công trình giao thông mới và nỗi lo lắng mới. (PT)
Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011 by LTSA

Người Cộng sản Việt Nam đã nhiều lần vung tay quá trán đến khi làm hỏng thì đỗ lỗi cho đủ thứ, ngoại trừ lỗi của chính mình. Họ cũng thích nói những điều không có mà còn vẽ cho to ra gấp vạn lần để hù dọa người nhẹ dạ.Bằng chứng như lời bà Giáo sư, Tiến sỹ Nguyễn Thị Doan, Phó Chủ tịch Nước viết trên báo Nhân Dân ngày 05-11-011 rằng : “Nhà nước ta là Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân, biết kế thừa những tinh hoa dân chủ của các Nhà nước pháp quyền trong lịch sử và đã, đang phát triển lên tầm cao mới, khác hẳn về bản chất và cao hơn gấp vạn lần so với dân chủ tư sản, nhưng chưa tuyên truyền, giáo dục cho người dân hiểu đúng về dân chủ đi liền với kỷ cương nên một số người đã cố tình lợi dụng dân chủ để gây rối, chia rẽ làm tác động xấu đến trật tự, an toàn xã hội”.

Như vậy thì khi đã “khác hẳn về bản chất và cao hơn gấp vạn lần so với dân chủ tư sản” thì chắc chắn phải cao hơn nền dân chủ ở các nước theo Tư bản chủ nghĩa, trong đó có cả Hoa Kỳ và các nước dân chủ tự do khác trên thế giới.

Biện luận như thế là bà Doan đã nói dối mình, nhất là trong cương vị Phó Chủ tịch Nước.

Chẳng nhẽ bà không biết người dân Việt Nam chưa bao giờ được hưởng đầy đủ các quyền tự do ghi trong 4 bản Hiến pháp từ Hiến pháp đầu tiên năm 1946 cho đến các bản sửa đổi kết tiếp 1959, 1980 và 1992, hay là bà biết rất rõ mà cứ nói hoang cho phù hợp với chủ trương “nói dối càng nhiều càng tốt” của đảng?

Chỉ tiếc rằng tính nói hoang tưởng, bốc đồng, bất chấp đúng, sai của bà Doan lại là sản phẩm của quan điểm lệch lạc, không đúng với tình hình thực tế của Tổng Bí thư đảng Khóa X, Nông Đức Mạnh nói trong Báo cáo chính trị tại Đại hội đảng XI, tháng 01/2011: “Chúng ta một lần nữa khẳng định: Chỉ có chủ nghĩa xã hội mới bảo đảm cho dân tộc ta có độc lập, tự do thực sự, đất nước phát triển phồn vinh, nhân dân có cuộc sống ấm no, hạnh phúc”.

Giống như câu nói khống của bà Doan, nguyên Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh cũng đã “phóng đại tô màu” cho những chiếc bánh vẽ: “tự do”, “phồn vinh”, “ấm no” và “hạnh phúc”.Ngay đến “Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội” (Bổ sung, phát triển năm 2011) cũng viển vông viết rằng : “Theo quy luật tiến hoá của lịch sử, loài người nhất định sẽ tiến tới chủ nghĩa xã hội”.Hoặc Cương lĩnh đã đặt điều, nhét chữ vào mồm dân để nói: “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân ta, là sự lựa chọn đúng đắn của Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh, phù hợp với xu thế phát triển của lịch sử”.Lạ chưa? Ai bảo người dân đã khát khao “đi lên chủ nghĩa xã hội”, và mọi người đã biểu thị đồng tình bằng cách nào mới được chứ?Chẳng những thế, Cương lĩnh còn tự khoe: “ Xã hội xã hội chủ nghĩa mà nhân dân ta xây dựng là một xã hội: Dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh; do nhân dân làm chủ... có nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc... con người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện... có Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân do Đảng Cộng sản lãnh đạo....”Mặt tráiTính chung “những điểm son” này theo thời gian từ ngày có chủ trương được gọi là “Đổi Mới” năm 1986 thì Việt Nam đã “mới” được 25 năm. Nhưng sao đồng bào ta còn nghèo khổ quá? Đất nước còn chậm tiến đì đẹt sau nhiều nước láng giềng trong khu vực ?

Như vậy thì làm sao đến năm 2020, Việt Nam có thể “Trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại; chính trị - xã hội ổn định, dân chủ, kỷ cương, đồng thuận; đời sống vật chất và tinh thần của nhân dân được nâng lên rõ rệt; độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ được giữ vững; vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế tiếp tục được nâng lên; tạo tiền đề vững chắc để phát triển cao hơn trong giai đoạn sau.” (Chiến lược phát triển kinh tế - xã hội 2011 – 2020)?Với cái ruột trống không của đảng và miệng lưỡi huyênh hoang của lãnh tụ không nói chuyện được với nhau nên nhiều thứ bất cập, hụt hẫng đã hiện ra như tại sao người dân Việt Nam bây giờ vẫn còn đòi các quyền dân chủ và tự do đã viết trong 4 bản Hiến pháp, trong đó có hai quyền được lập hội và biểu tình đã liên tiếp quy định trong 3 Hiến pháp 1959,1980 và 1992?


Đơn gỉan vì từ lâu đảng và Nhà nước chỉ nói mà không làm. Nhà nước cũng thích khoe có tự do, dân chủ hơn nhiều nước khác, nhưng lại kiên quyết không cho dân được hưởng các quyền Hiến định.

Về phía người dân thì vì bị sống trong một xã hội không có thượng tôn luật pháp nên lớp bị trị trở thành bất lực ngay cả với việc đòi nhà nước trả lại quyền cho mình.

Nhưng nay, trước hiểm họa mất đất, mất biển vào tay Trung Cộng, người dân đã đòi có quyền biểu tình.Bởi vì Hiến pháp năm 1959 đã viết tại Điều 25: “Công dân nước Việt Nam dân chủ cộng hoà có các quyền tự do ngôn luận, báo chí, hội họp, lập hội và biểu tình. Nhà nước bảo đảm những điều kiện vật chất cần thiết để công dân được hưởng các quyền đó”.

Hai mươi mốt (21) năm sau, Hiến pháp năm 1980 xác định lại trong Điều 67: “Công dân có các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, tự do lập hội, tự do biểu tình, phù hợp với lợi ích của chủ nghĩa xã hội và của nhân dân. Nhà nước tạo điều kiện vật chất cần thiết để công dân sử dụng các quyền đó.Không ai được lợi dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm lợi ích của Nhà nước và của nhân dân”.Đến Hiến pháp sửa đổi năm 1992, điều 69 cũng ghi nguyên văn: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật.”Tại sao thay đổi?Như vậy tại sao trong suốt 52 năm (1959-2011) mà các quyền Hiến định này đã bị Nhà nước quên đi? Cũng không thấy có Đại biểu Quốc hội nào dám thắc mắc cho đến khi bùng lên 8 Cuộc biểu tình tự phát của người dân tại Sài Gòn và Hà Nội chống âm mưu Tàu xâm lược và kêu gọi toàn dân đứng lên bảo vệ chủ quyền biển đảo, khởi đầu từ năm 2007 rồi bùng trở lại trong 2 tháng 8 và 9 năm 2011.Nhà nước phản ứng bằng hành động xua công an, cảnh sát chìm nổi dẹp biều tình và bắt tù người xuống đường.Nhiều công an đã đánh dân. Có anh còn đạp vào mặt dân yêu nước chỉ vì đã tham gia biểu tình bảo vệ chủ quyền lãnh thổ.Báo chí Nhà nước không những tự lấy tay che mặt trước biến cố lịch sử này, coi như không có chuyện biểu tình mà còn nhận lệnh viết bài xuyên tạc, vu khống và mạ lỵ ngưồi yêu nước, trong số này có các nhà trí thức khoa bảng và lão thành cách mạng nổi tiếng.Người biểu tình đã bị chụp mũ mắc mưu các “thế lực thù địch” sách động và lợi dụng xuống đường để chống đảng!

Một làn sóng bất bình trong dân nổi lên khiến Chính phủ lúng túng như lời giải thích tại sao cần có Luật biểu tình trước Quốc hội ngày 25/11 (2011) của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng:

“Thứ nhất, thực hiện Hiến pháp. Hiến pháp điều 69 quy định công dân được quyền biểu tình theo pháp luật. Nhưng chúng ta chưa có luật biểu tình. Như vậy chúng ta nên bắt tay nghiên cứu xây dựng luật biểu tình. Tôi muốn nói ngắn gọn là căn cứ thực hiện Hiến pháp.Thứ hai, trên thực tế, các vị đại biểu Quốc hội ngồi đây đều chắc thấy rõ một thực tế trong cuộc sống của chúng ta đã có nhiều cuộc đồng bào ta tụ tập đông người, biểu tình, bày tỏ ý kiến, nguyện vọng, kiến nghị với chính quyền. Có thực tế như thế. Nhưng chúng ta chưa có luật để quản lý, điều chỉnh vấn đề này. Do đó, cũng khó cho người dân khi thực hiện quyền mà được Hiến pháp quy định và cũng khó cho quản lý của chính quyền. Đã khó như vậy sẽ nảy sinh những lúng túng trong quản lý, từ đó xuất hiện những biểu hiện mất an ninh trật tự, đã xuất hiện những việc lợi dụng để kích động xuyên tạc gây phương hại xã hội”.Như vậy phải chăng yếu tố cần có sự ủng hộ của người dân trong kế hoạch phòng chống ngoại xâm, dù kẻ thù là bạn “đồng chí anh em” Trung Hoa, mà chính Nguyễn Tấn Dũng, thủ tướng Chính phủ đã muốn “kiến nghị Quốc hội xem xét, đưa vào Chương trình xây dựng Luật Biểu tình” ?Nhưng để bảo đảm cho bộ Luật không bị lợi dụng khi người dân biểu tình, ông Dũng đã ủy thác cho Bộ Công an chủ trì việc soạn dự Luật này. Cũng có ý kiến trong nước muốn chính phủ mời các chuyên viên Luật pháp và Trí thức tham gia chương trình soạn bộ Luật “nhạy cảm” này.Thời Việt Nam Cộng HòaNếu đem việc đòi quyền Hiến định của dân và thái độ đối xử với dân của nhà nước thời Cộng sản bây giờ so với các quyền của dân thời Việt Nam Cộng hòa (miền Nam) được hai bản Hiến pháp năm 1956 và 1967 bảo vệ thì nhân dân miền Nam được hưởng các quyền tự do và dân chủ hơn gấp triệu lần người dân của thời Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa.Bằng chứng người dân miền Nam, dù trong thời chiến tranh và bị miền Bắc Cộng sản xua quân vào phá họai, vẫn có báo tư nhân, vẫn tự do biểu tình ủng hộ hay chống chính phủ, vẫn có quyền lập hội, lập đảng chính trị và hội họp.Ba quyền phân lập của VNCH: Lập pháp, Hành pháp và Tư pháp không bao giờ chồng tréo, dẫm chân lên nhau hay đảng cầm quyền lại có quyền trên cả Hiến pháp và Luật pháp như thời Cộng sản.Và mặc dù cả hai Hiến pháp (1956 và 1967) đều không đề cập gì đến quyền “biểu tình” của công dân, nhưng dân có toàn quyền tự do biểu tình để bảo vệ quyền lợi của mình vì các nhà lập pháp và chính phủ thời Việt Nam Cộng hòa đã coi quyền đường nhiên này thuộc phạm vi “tự do tư tưởng”.


Tiêu biểu như vài Điều đã quy định trong Hiến pháp năm 1956 :Điều 15
Mọi người dân đều có quyền tự do tư tưởng và trong khuôn khổ luật định, có quyền tự do hội họp và lập hội.

Điều 16
Mọi người dân có quyền tự do ngôn luận. Quyền này không được dùng để vu cáo, phỉ báng, xâm phạm đến nền đạo lý công cộng, hô hào nổi loạn, hoặc lật đổ chính thể Cộng hòa.
Mọi người dân đều được hưởng quyền tự do báo chí để tạo thành một dư luận xác thực và xây dựng mà Quốc gia có nhiệm vụ bảo vệ chống lại mọi hành vi xuyên tạc sự thực.

Điều 17
Mọi người dân đều có quyền tự do tín ngưỡng, tự do hành giáo, và tự do truyền giáo, miễn là sử dụng quyền ấy không trái với luân lý và thuần phong mỹ tục.
Hiến pháp năm 1967 cũng nói rõ :Điều 9
1- Quốc Gia tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tự do truyền giáo và hành đạo của mọi công dân miễn là không xâm phạm đến quyền lợi quốc gia, không phương hại đến an ninh, trật tự công cộng và không trái với thuần phong mỹ tục.
Điều 12
1- Quốc Gia tôn trọng quyền tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, báo chí và xuất bản, miễn là sự hành xử các quyền này không phương hại đến danh dự cá nhân, an ninh quốc phòng hay thuần phong mỹ tục.
2- Chế độ kiểm duyệt không được chấp nhận, ngoại trừ các bộ môn điện ảnh và kịch trường.
3- Một đạo luật sẽ ấn định qui chế báo chí.

Điều 13
1- Mọi công dân đều có quyền tự do hội họp và lập hội trong phạm vi luật định.
2- Mọi công dân đều có quyền bầu cử , ứng cử và tham gia công vụ trên căn bản bình đẳng theo điều kiện và thể thức luật định.
3- Quốc Gia tôn trọng các quyền chính trị của mọi công dân kể cả quyền tự do thỉnh nguyện, quyền đối lập công khai bất bạo động và hợp pháp.

Điều 16
Quyền tự do nghiệp đoàn và quyền đình công được tôn trọng trong phạm vi và thể thức luật định.Trong khi đó các Hiến pháp của Chính quyền CSVN cũng có những điều tương tự nhưng Chính quyền này chỉ viết ra để “làm cảnh” cho đẹp mặt với dân và để khoe với Thế giới.Chính quyền do đảng CSVN chi phối ban đầu (2-9-1945) cho đến các Chính phủ về sau (từ Chính phủ liên hiệp kháng chiến 02-03-1946 cho đến 2011), đã chứng minh là một nhà nước độc tài và độc quyền đảng trị; không chấp nhận đa nguyên đa đảng; không cho tư nhân ra báo; không cho lập hội đứng ngòai Tổ chức ngọai vi của đảng là Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam. Các tổ chức Tôn giáo chỉ được hoạt động công khai, không bị kìm kẹp,xách nhiễu, phá họai nếu gia nhập vào Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam.Quyền biểu tình bị tuyệt đối cấm và Nhà nước này cũng chiếm độc quyền thông tin, báo chí. Người làm báo phải phục vụ đảng và viết theo chỉ thị của tổ chức.Vậy mà Chính quyền này vẫn huyênh hoang như đã viết trong các Hiến pháp:(Hiến pháp 1946) :Điều thứ 10:
Công dân Việt Nam có quyền:
- Tự do ngôn luận
- Tự do xuất bản
- Tự do tổ chức và hội họp
- Tự do tín ngưỡng
- Tự do cư trú, đi lại trong nước và ra nước ngoài(Hiến pháp 1959)Điều 25:
Công dân nước Việt Nam dân chủ cộng hoà có các quyền tự do ngôn luận, báo chí, hội họp, lập hội và biểu tình. Nhà nước bảo đảm những điều kiện vật chất cần thiết để công dân được hưởng các quyền đó.Điều 26
Công dân nước Việt Nam dân chủ cộng hoà có các quyền tự do tín ngưỡng, hoặc không theo một tôn giáo nào.(Hiến pháp 1980)Điều 67:
Công dân có các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, tự do lập hội, tự do biểu tình, phù hợp với lợi ích của chủ nghĩa xã hội và của nhân dân.
Nhà nước tạo điều kiện vật chất cần thiết để công dân sử dụng các quyền đó.
Không ai được lợi dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm lợi ích của Nhà nước và của nhân dân.
Điều 68
Công dân có quyền tự do tín ngưỡng, theo hoặc không theo một tôn giáo nào.
Không ai được lợi dụng tôn giáo để làm trái pháp luật và chính sách của Nhà nước.(Hiến pháp1992):Điều 68
Công dân có quyền tự do đi lại và cư trú ở trong nước, có quyền ra nước ngoài và từ nước ngoài về nước theo quy định của pháp luật.

Điều 69
Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật.

Điều 70
Công dân có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo đều bình đẳng trước pháp luật.
Những nơi thờ tự của các tín ngưỡng, tôn giáo được pháp luật bảo hộ.
Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để làm trái pháp luật và chính sách của Nhà nước.
Như vậy các điểm khác nhau quan trọng nhất giữa Chính phủ “Việt Nam Cộng Hòa “ ở miền Nam trước năm 1975 và Nhà nước “Việt Nam Dân Chủ Cộng hòa” ở miền Bắc trước năm 1975 và bây giờ là “Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam” là ở chỗ :Chính quyền Việt Nam Cộng Hòa đã nghiêm chỉnh tôn trọng các quyền của công dân ghi trong Hiến pháp và biết thượng tôn pháp luật. Ngược lại Chính phủ Cộng sản đã coi các quyền Hiến định của công dân không bằng quyết định của đảng cấm quyến, dù những quyết định này có chà đạp lên Hiến pháp hay phản bội lại chính phương châm “Nhà nước ta là Nhà nước pháp quyền của dân, do dân và vì dân”!


...của dân, do dân và vì dân...
Phạm Trần